Nghe được lời của Lục An, Hồng Y bị định trụ ở đằng xa con ngươi khẽ giật mình, trong lòng càng thêm hoảng loạn. Tuy nhiên, trong đôi mắt của Lục An không có bất kỳ sự hoảng sợ nào, bình tĩnh nhìn Sư Vương. Đối mặt với một chủng tộc cao ngạo như Hỏa Sư tộc, một mực nhún nhường chỉ khiến đối phương càng ngày càng quá đáng, chỉ có không kiêu ngạo không tự ti, thậm chí không ngừng trấn áp, mới có thể khiến chúng ngoan ngoãn nghe lời mình. Quả nhiên, sau khi Sư Vương nhìn chằm chằm Lục An rất lâu, hít sâu một cái. Người nhân loại này nói không sai, chúng nó đích xác không phải đối thủ của Phó thị, càng không phải đối thủ của Bát Cổ Thị tộc. Sau khi biết chân tướng, trăm năm nghe theo mệnh lệnh của Lục An ngược lại có thể có lý do để bản thân không báo thù, an dưỡng sinh sống trăm năm, sau đó lại cùng Thiên Hổ tộc chung sức tìm Phó thị báo thù. Nhắc đến Thiên Hổ tộc, Sư Vương nhíu mày, nói rằng: "Ta Sư Vương tự nhiên sẽ không bội tín khí nghĩa, nhưng Thần thạch trấn giữ đã bị hủy, ngươi dựa vào đâu để thuyết phục người Thiên Hổ tộc?" "Ta còn có một cái." Lục An bình tĩnh nói: "Chỉ cần Sư Vương giúp ta liên hệ tộc trưởng Thiên Hổ tộc, ta tự khắc sẽ mang chứng cứ cho hắn xem. Đến lúc đó ân oán hai nhà hóa giải, không chỉ có thể chấm dứt vạn năm chém giết, thậm chí có thể hóa địch thành bạn." Sư Vương thông minh đến cỡ nào, thoáng cái liền nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948257/chuong-1504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.