Bên trong Băng Cung, phía trước cung điện, Lục An từng bước một đi lên bậc thang, cuối cùng đứng trước cửa lớn cung điện. Giơ tay, hai tay của Lục An đặt lên trên cửa điện lạnh lẽo, dùng sức đẩy một cái, cũng không cần bao nhiêu lực, cánh cửa điện này liền từ từ mở ra. Khoảnh khắc mở ra, lập tức một luồng phong lực kỳ lạ từ trong cung điện dâng lên, khiến Lục An chấn động toàn thân, lại có một loại cảm giác không hiểu. Nhất thời Lục An cũng không nói rõ cảm giác này là gì, nhưng hắn cũng không trì hoãn, đi vào bên trong cửa. Đóng cửa, Lục An nhìn Băng Cung to lớn như vậy, có chút chấn kinh. Trong cung điện này trống rỗng không có một vật nào, có thể nói ngoại trừ mấy trụ băng ra thì không có gì cả. Không có sách, không có hồ sơ, bất cứ thứ gì có thể xem cũng không có. Nếu như nhất định phải có chỗ nào kỳ lạ, chính là trên mặt đất ngay chính giữa của cung điện này, có một đạo quang mang hình tròn. Không sai, đạo quang mang này là từ ngay phía trên rơi xuống, Lục An vừa đi về phía trước, vừa nhìn ngay phía trên cung điện, nhưng lại không phát hiện có bất kỳ khe hở nào. Hắn đã đi khắp bốn phía rất lâu, cũng không phát hiện có bất kỳ chỗ nào kỳ lạ, Băng Cung này cũng không có bất kỳ pho tượng nào, khiến Lục An rất nghi ngờ. Sau khi xác định không có những thứ khác, Lục An phải đến trước bạch quang hình tròn trên mặt đất này, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947938/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.