Trong băng cung to lớn, thân thể của cự long chiếm trọn vẹn một nửa. Nửa còn lại thì đứng một thân ảnh nhỏ bé, một người một rồng cứ như vậy nhìn nhau. Lời Lục An vừa ra khỏi miệng, cự long cúi đầu, một đôi con mắt thật to nhìn hắn, cừu hận trong ánh mắt không thể che giấu, cũng không hề che giấu. Dù cho đã trải qua vạn năm, cừu hận của hắn vẫn không hề suy giảm. Nhưng mà, cự long không trả lời vấn đề của hắn, chỉ là hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lục An, hít sâu một cái nói: "Sau khi đến chỗ ta, ngươi sớm đã nên chết rồi, dù cho ngươi không phải người của Bát Cổ Thị Tộc, chỉ là người bình thường, ta cũng nhất định sẽ lập tức giết ngươi. Ngươi biết, vì sao đến bây giờ ta còn chưa động thủ không?" Lục An trong lòng run lên, hỏi: "Vãn bối không biết, xin tiền bối cho biết." "Bởi vì tiên khí trong cơ thể ngươi." Cự long trầm giọng nói, nhấc long trảo, trảo giáp to lớn dài gấp mấy lần Lục An, đưa đến trước mặt Lục An, gai nhọn phảng phất như chỉ cần nhẹ nhàng đưa một cái là có thể xuyên phá hoàn toàn thân thể Lục An. Tiên khí? Lời của cự long làm Lục An lại chấn động, hắn không ngờ Tiên Vực cũng có liên quan đến cự long này. "Năm đó, người của Tiên Vực cùng Long tộc chúng ta uống máu ăn thề, có thể nói là coi Long tộc chúng ta như người nhà chân chính, xông pha khói lửa, vẫn luôn không vứt bỏ chúng ta." Thanh âm của cự long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947930/chuong-1177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.