Lời nói của Tháp Huyễn vừa dứt, lập tức những người xung quanh đều hoan hô. Lục An nhìn một màn này không khỏi sững sờ, suy nghĩ một chút rồi vẫn chắp tay nói, "Các hạ hiểu lầm rồi, ta chỉ có trách nhiệm đưa cô nương Dã Linh trở về, còn phải trở về phục mệnh, e rằng không thể ở lâu tại chỗ này." Phục mệnh chỉ là cái cớ, Lục An không muốn ở lại đây. Đúng như tục ngữ nói "Tập tục bất đồng", mặc dù Lục An sẽ không bài xích những người này, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn có thể chấp nhận. Hắn dù sao cũng là người lớn lên ở Bát Cổ Đại Lục, đã được giáo dục theo lễ pháp quy củ trên Bát Cổ Đại Lục, mọi thứ ở đây đều khiến hắn rất khó chịu. Hắn hiện tại đã không muốn làm tốt mối quan hệ với Thiên Mị tộc, hoặc muốn bất kỳ thù lao nào, hắn hiện tại chỉ muốn rời đi. "Ngươi muốn đi?" Dã Linh nghe vậy, nhíu mày hỏi. Những người xung quanh đều yên tĩnh lại nhìn Lục An, chỉ thấy hắn gật đầu nói, "Ừm, còn xin cô nương thả hai vị bằng hữu của ta ra, ba chúng ta cùng nhau trở về." "Còn có hai người?" Tháp Huyễn sửng sốt một chút, lại nhìn về phía muội muội. "Ừm, bị ta nhốt trong đảo rồi." Dã Linh nói, lại nhìn về phía Lục An, "Hai người bọn họ bị thương cần trị liệu cũng cần nghỉ ngơi." "Ta đem bọn họ tiếp về Liên Minh sau sẽ vì hai người bọn họ tìm Thiên sư trị liệu." Lục An trực tiếp nói, "Không cần làm phiền cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947878/chuong-1125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.