Bề mặt núi tự động khép lại, Tống Khánh Sinh và Chu Lăng nhìn Lục An người đầy máu tươi, cùng với sắc mặt trắng bệch của Lục An mà trong lòng thắt lại, rồi lại vội vàng nhìn về phía Dã Linh. Trạng thái của Dã Linh khiến bọn họ thở phào nhẹ nhõm, không bị thương, chỉ là đế giày dính máu tươi mà thôi. “Ta không sao.” Lục An hít một hơi nhẹ, nói, “Nếu hai vị không vội, ta muốn nghỉ ngơi một lát ở đây.” Nghe lời Lục An nói, Tống Khánh Sinh và Chu Lăng liếc nhìn nhau, bọn họ đều không biết gì về hải vực này, càng không biết gì về hòn đảo này, có trời mới biết sẽ xuất hiện chuyện ly kỳ cổ quái gì hay không? Ngay lúc này, Dã Linh ở một bên đột nhiên mở miệng, nói, “Cứ để hắn nghỉ ngơi đi, ở đây không có chuyện gì đâu.” Hai người nghe vậy sững sờ rồi đều gật đầu, nhưng cũng rất kỳ lạ, hai người trước đó còn không ưa gì nhau, sao Dã Linh lại đột nhiên nói giúp Lục An? Lục An khoanh chân ngồi dưới đất, nhanh chóng vận chuyển Hoàn Thiên Chi Thuật để chữa trị cơ thể, rất nhanh xương cốt và nội tạng của hắn đều phục hồi. Điều quan trọng nhất mà hắn muốn nghỉ ngơi một lát không phải là hồi phục vết thương, mà là hồi phục thể lực. Mặc dù bây giờ mệnh luân của hắn dồi dào, nhưng thể lực đã tiêu hao đến mức rất nghiêm trọng rồi. Tuy nhiên Lục An cũng không chậm trễ thời gian, chỉ nghỉ ngơi một khắc liền đứng dậy nói, “Đi thôi.” Tống Khánh Sinh và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947874/chuong-1121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.