Dương Mỹ Nhân sau khi nói xong lập tức lên đường, biến mất trong một phiến thiên địa này. Trong quảng trường to lớn chỉ còn lại Liễu Di và Hứa Vân Nhan hai người, đứng tại chỗ lo lắng chờ đợi. Ở bên trong, trong cung điện yên tĩnh, Dao ghé vào trên lồng ngực Lục An. Hai người cứ như vậy yên tĩnh nằm ở trên giường, bất động. Mà ở trong bản nguyên thức hải, Dao vẫn còn đang tìm kiếm bản nguyên thần thức của Lục An. Từ khi bắt đầu đến bây giờ đã trọn vẹn trôi qua nửa canh giờ, kỳ thực nửa canh giờ đối với sự tiêu hao thần thức trong bản thể của Dao mà nói cũng không đáng là gì, vẫn còn có thể chống đỡ rất lâu. Nhưng nguy cơ chân chính của Dao bây giờ lại là, nàng cảm thấy bản nguyên không được bao lâu nữa rồi. Khí tức tử vong ở đây vượt xa tưởng tượng của nàng, hồng quang khủng bố đang hướng vào sâu bên trong bản nguyên của nàng mà lan tràn, bây giờ da của nàng đã hoàn toàn biến thành màu đỏ, thậm chí bên trong cơ thể cũng bị ăn mòn rất nhiều. Cứ tiếp tục như vậy, nàng chẳng những không tìm thấy Lục An, chính mình đã sớm bị khí tức tử vong nuốt chửng. Khí tức tử vong đã bắt đầu bao trùm lấy đầu của nàng, khiến đầu và toàn thân của nàng đều trở nên nặng nề, tốc độ bay trong không gian cũng chậm lại. Nàng kéo theo thân thể ngày càng nặng nề để bay, sự tiêu hao cũng ngày càng lớn. Lục An, rốt cuộc ngươi ở đâu. Dao tuy rằng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947856/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.