Giọng nói du dương, như dòng nước truyền đến, nhưng lại mang theo áp lực khiến người ta không thể phản kháng. Liễu Di, người đã khôi phục lại lực lượng, sau khi nhìn thấy thân thể trần trụi của mình thì mặt không khỏi đỏ ửng, chưa từng có bất luận kẻ nào nhìn thấy thân thể của nàng, liền vội vàng dùng tay che lại bộ phận trọng yếu, quỳ trên mặt đất nhìn về phía trước. Chỉ thấy chính giữa không trung của cung điện, một vầng hào quang màu xanh lục tản ra, mà ở trong vầng hào quang đứng một nữ nhân, một nữ nhân vô cùng xinh đẹp thanh nhã. "Khuôn mặt không tồi." Nữ nhân nhìn mặt Liễu Di, hài lòng gật đầu, nói, "Đứng lên, bỏ tay xuống, để ta nhìn xem vóc người của ngươi." "..." Liễu Di có chút ngơ ngác, mặc dù đối phương cũng là nữ nhân, nhưng đem thân thể trần truồng cho một nữ nhân xem cũng rất kỳ quái, quỳ trên mặt đất có chút không biết làm sao. "Ngươi không phải đến để tiếp nhận truyền thừa sao?" Nữ nhân trong vầng hào quang nói, "Muốn tiếp nhận truyền thừa thì đứng lên, cho ta nhìn kỹ một chút, nếu không tất cả đều miễn bàn." "..." Sắc mặt Liễu Di xấu hổ, trong lòng mặc dù rối rắm, nhưng nếu liên quan đến truyền thừa thì nàng vẫn khẽ cắn răng, từ trên mặt đất từng chút một đứng lên. Nàng nhìn nữ nhân trên không trung một cái, rồi lại đem tay đều bỏ xuống. Đến đây, Liễu Di toàn thân trần trụi hoàn toàn bại lộ trong cung điện, bại lộ trước mắt nữ nhân. "Xoay một vòng." Nữ nhân lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947749/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.