Từ chỗ ban đầu cho rằng có thể bình an đi ra, đến tình hình hiện tại, Lục An quả thật ngồi không yên. Hắn còn không muốn chết, nhất là chết một cách vô nghĩa như vậy. Hắn lập tức khởi động Liệt Nhật Cửu Dương, dốc toàn lực bao trùm toàn bộ hòn đảo bằng cảm giác của mình. Bảy ngọn núi, bảy màu sắc khác nhau, nhất định có ẩn chứa huyền cơ khác. “Ngươi ở đây nghỉ ngơi, ta đi tìm manh mối.” Lục An nhìn Lục Sơ Nguyệt nói, “Tốt nhất đừng cử động lung tung.” Lục Sơ Nguyệt nghe lời gật đầu, theo Lục An xoay người rời đi, nhanh chóng chạy về phía một ngọn núi ở bên cạnh. Ngọn núi này không phải cái gì khác, chính là ngọn núi màu vàng mà Lục An đã đốt trước đó. Vì nơi đây có thể kích thích Thất Sắc Đảo, điều đó cho thấy nhất định có thể tìm thấy manh mối ở đây. Lục An từ trên trời giáng xuống, nhanh chóng rơi xuống trên sườn núi này. Hắn cau mày nhìn mặt đất trơ trọi, điều khiến hắn bất ngờ là, cho dù đã trải qua sự thiêu đốt của Cửu Thiên Thánh Hỏa, mặt đất ở đây vẫn không bị lún xuống quá nhiều, chỉ có lớp bề mặt bị hư hại. Lục An không dám trực tiếp đào bới trong sơn cốc, nhưng hắn cho rằng việc đào bới ngọn núi này hẳn không có vấn đề gì. Chỉ thấy hắn lập tức trong tay hiện lên một khối Huyền Thâm Hàn Băng dài, dùng nó làm cái cuốc, bắt đầu dùng sức xúc đất trên sườn núi này. Lục An dùng sức xúc đất, nhưng đất đai lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947742/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.