Lời vừa nói ra, toàn trường tĩnh mịch. Cả căn phòng không một tiếng động, đến mức kim rơi cũng có thể nghe thấy. Tất cả mọi người đều kinh ngạc và ngây dại nhìn Dương Mỹ Nhân, ngay cả Dương Chấn Thiên cũng vậy. Cả không gian dường như ngưng đọng lại, cuối cùng, một Trưởng lão run rẩy hỏi: “Chủ nhân? Chủ nhân gì? Thiếu chủ đang nói gì vậy?” Dương Mỹ Nhân nghe vậy quay đầu, nhìn vị Trưởng lão này nói: “Chính là ý nghĩa trên mặt chữ, ta có chủ nhân, ta đã thần thức hiến tế cho hắn rồi.” “…” Lời vừa nói ra, toàn trường chết như tờ, tĩnh mịch và ngây dại. Dương Chấn Thiên ở một bên rung động trong lòng và nặng nề, vốn dĩ hắn muốn nói với con gái không nên đem chuyện này kể cho người khác, bởi vì đây không chỉ đơn giản là nhận chủ, mà còn liên quan đến tương lai của nàng. Cuối cùng, sau một lúc lâu, vị Trưởng lão này mới dần dần hoàn hồn, quay đầu nhìn về phía Dương Chấn Thiên, run rẩy nói: “Nếu Thiếu chủ thần thức hiến tế cho người khác, tương lai trở thành Tông chủ, chẳng phải cả Tông môn đều sẽ thành của người khác sao?” “…” Không sai, tất cả mọi người có mặt đều nghĩ như vậy trong lòng. Tử Trấn Tông chỉ có thể là Tông môn của chính bọn họ, làm sao có thể đặt mình vào tay người ngoài? Hơn nữa, rốt cuộc là ai có thể khiến Thiếu chủ thần thức hiến tế cho người đó? Là bức bách, hay là tự nguyện? Nhìn ánh mắt kinh ngạc mà lại bài xích của mọi người, Dương Mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947740/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.