Nghe Lục An nói, cô gái trẻ hiển nhiên sững sờ, sau đó hồi phục tinh thần, mỉm cười nhìn Lục An. "Thiên sư cấp sáu, Dược sư cấp bảy, thật sự là vượt xa dự đoán của ta." Cô gái trẻ mỉm cười nói, "Ta còn tưởng sẽ đến một ông lão, ít nhất cũng là một trung niên đại hán, nhưng không ngờ lại trẻ như vậy. Ngươi tên là gì, năm nay bao nhiêu tuổi?" Lục An nghe vậy chấn động trong lòng, cũng không biết có nên nói ra tên thật của mình hay không. Nhưng nghĩ tới đã như vậy, muốn thuê người ở đây, chỉ cần Thiên sư cấp bảy hơi tra một chút là sẽ biết mình tên gì, liền không che giấu nói: "Tại hạ Lục An, mười sáu tuổi." "Mười sáu tuổi..." Cô gái trẻ như cảm thán nói: "Thiên sư cấp sáu mười sáu tuổi quả thực hiếm thấy, với tuổi của ngươi, ngay cả việc tiếp nhận truyền thừa e rằng cũng không chịu đựng nổi, thật là lợi hại." Nghe đối phương nói, Lục An không có vẻ gì là vui mừng, mà bình tĩnh hỏi: "Các hạ gọi ta đến, không biết có chuyện gì?" "Tự nhiên là có chuyện." Cô gái trẻ cười nói: "Nhưng ta muốn nói chuyện riêng với ngươi." Một bên, Liễu Di và Liễu Lan nghe vậy liền sững sờ, chỉ thấy Liễu Di lập tức hỏi: "Vì sao chúng ta không thể ở đây?" "Tổng có một ít lời nói riêng tư chỉ có hai người nghe, chi bằng mời hai vị chờ ở bên ngoài cửa một chút, thời gian sẽ không quá lâu." Cô gái trẻ mắt cười nói. "..." Ngay khi Liễu Di lại muốn nói gì đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947664/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.