Trong núi tuyết tĩnh mịch, tiếng hô này vang vọng khắp không gian. Lục An quả nhiên dừng bước, xoay người, nghi hoặc nhìn về phía đối phương. Hắn không rõ, một công chúa đường đường tại sao lại bỏ qua vinh hoa phú quý, đột nhiên muốn đi theo hắn. Thấy Lục An dừng lại, công chúa vội vàng giẫm lên tuyết chạy về phía trước, đến trước mặt Lục An mở miệng, phun ra hơi sương trắng nói: "Ta lần này là mang người trốn khỏi Vương cung đến cứu người, nếu như bị ca ca của ta biết được thì ta nhất định cũng chạy không thoát! Bây giờ ta đã không thể quay về Vương cung được nữa rồi, đặc biệt là sau khi ngươi đã giết hết bọn họ, ta không có chỗ nào để đi, chỉ có thể đi theo ngươi!" Nghe thấy lý do nực cười của đối phương, Lục An hơi nhíu mày nói: "Bọn họ không hề chết, chỉ là không còn là Thiên sư nữa mà thôi." "Nếu bọn họ không phải Thiên sư thì cũng không bảo vệ được ta!" Công chúa vội vàng nói: "Trong chiếc nhẫn của ta có rất nhiều tiền, ta có thể thuê ngươi!" "......" Lục An nghe vậy lông mày càng nhíu chặt hơn, hắn không ngờ công chúa này lại càng thờ ơ với sinh mệnh hơn vẻ ngoài, nhàn nhạt nói: "Đa tạ ngươi đã nhắc nhở ta cướp chiếc nhẫn của ngươi." Công chúa nghe vậy giật mình, vội vàng lùi lại một bước về phía sau, cảnh giác nhìn Lục An. Lục An không hề nhúc nhích, chỉ là lạnh lùng liếc mắt nhìn công chúa một cái rồi, xoay người rời đi lần nữa. Công chúa thấy vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947617/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.