Sáng sớm ngày mốt, Lục An và Lưu Cửu Dương xuất phát từ Đại Hoang thành. Bởi vì công hiệu của Dương Xuân Đan, thương thế của Lưu Cửu Dương đã hoàn toàn chữa trị, hắn là một Thiên Sư cấp ba, thực lực cũng không tính là thấp, ít nhất trên đường có thể tự mình chăm sóc bản thân. Hai người cưỡi ngựa, xuất phát từ cổng Thành Tây của Đại Hoang thành thẳng đến Tây Phương. Hôm qua, Lục An đã dò hỏi rất nhiều về Cố Tuấn Quốc và Tây Phương Sát Tinh. Thế nhưng đối với tranh đấu của vương thất Cố Tuấn Quốc thì người biết không nhiều, nhưng đối với sát tinh thì tất cả mọi người đều có thể nói ra rất nhiều điều. Bởi vì Thạch Khố Khảm vô cùng lớn, gần như mỗi lúc mỗi nơi đều có sát tinh thành đàn kết đội xông ra cướp bóc, chỉ là thực lực cao thấp khác nhau, quy mô đoàn đội cũng khác nhau. Nghe nói ở khu vực giữa Đại Hoang thành và Cố Tuấn Quốc có một thế lực sát tinh vô cùng cường đại, trên cơ bản tất cả mọi người đều phải đi đường vòng. Có lẽ khi Lưu Cửu Dương đến Đại Hoang thành đã gặp phải thế lực đó nên mới bị thương thành ra nông nỗi này. Trên lưng ngựa, Lục An nhìn về phía sa mạc vô tận phía trước cũng không biết khi nào mới có thể đi ra ngoài. Trong sa mạc rất dễ mất phương hướng, số lượng Thiên Sư chết trong sa mạc hàng năm nhiều không kể xiết. Nhưng may mắn là Lục An từng sinh hoạt ở vùng Tháp Bất Khải Nhĩ, nơi đó cảm giác về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947610/chuong-857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.