Âm thanh của Dương Mỹ Nhân tuy bình tĩnh, nhưng không gian lại vô cùng an tĩnh, Dao ở đằng xa tự nhiên nghe được. Lục An rõ ràng khẽ giật mình, kinh ngạc nhìn về phía Dương Mỹ Nhân. Hắn vốn dĩ cho rằng Dương Mỹ Nhân không tức giận với mình và Dao đã là tốt rồi, sao lại đột nhiên bảo Dao đi theo mình rời đi? Dương Mỹ Nhân tuyệt đối không phải loại phụ nữ thích nói ngược, nàng xưa nay đều thẳng thắn, tuyệt đối không quanh co, lời nói của Dương Mỹ Nhân dĩ nhiên chính là ý trên mặt chữ, cho nên mới khiến Lục An càng thêm không hiểu. "Tại sao?" Lục An hơi nghi hoặc một chút hỏi, "Ngươi biết ta đi ra ngoài lịch luyện ngay cả ngươi cũng không mang theo, bởi vì nếu mang theo các ngươi, trong lòng ta sẽ luôn có đường lui, không có cách nào hoàn toàn có được cảm giác nguy hiểm." "Ta biết, nhưng nàng nhất định phải đi." Dương Mỹ Nhân biểu lộ nghiêm túc, nghiêm túc nói, "Các ngươi đại khái có thể tìm một chỗ ở hoang vắng không người, như vậy vừa không có nguy hiểm, ngươi cũng có thể an tâm tu luyện. Tuy nhiên chiến đấu sẽ khiến tốc độ tu luyện của ngươi mau một chút, nhưng cũng không kém những thời gian đó, hết thảy đều phải lấy an toàn làm trọng." "..." Lục An cau mày nhìn Dương Mỹ Nhân, hắn không biết tại sao phản ứng của Dương Mỹ Nhân đối với chuyện này lại to lớn như thế, theo hắn thấy Uyên và Quân không cần thiết phải nói dối một người thực lực thấp như hắn, nhưng mà hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947605/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.