Một lúc sau, Lục An tỉnh lại. Lục An từ từ mở mắt, không cảm thấy đau đớn gì, ngoài việc đầu óc có chút mê man. Bên cạnh, Dao thấy Lục An tỉnh lại vội vàng áp sát, sốt ruột hỏi: "Lục An, anh cảm thấy thế nào?" Lục An xoa xoa đầu, ngẩng đầu nhìn Dao, nghiêm túc hồi tưởng lại chuyện gì đã xảy ra trước đó, rồi nhìn môi trường xung quanh, yếu ớt hỏi: "Tôi bị đánh sao?" "Ừm, anh bị Lương Khôi đánh trọng thương, là mẫu thân tôi cứu anh!" Dao vội vàng nói, "Anh cảm thấy khá hơn chưa?" Nghe Dao quan tâm sốt sắng, Lục An khẽ mỉm cười, nói: "Tôi không sao, tôi bất tỉnh bao lâu rồi?" "Chưa đến một khắc." Dao trả lời, rồi nhớ tới lời mẹ, vội nói: "Mẫu thân dặn anh tỉnh lại tìm bà, nếu anh không thoải mái thì nghỉ thêm chút nữa đi!" Tuy nhiên, Lục An nghe vậy lại lắc đầu, xua tan cảm giác khó chịu trong đầu rồi trực tiếp xuống giường, nói: "Chúng ta đi ngay bây giờ." —————— —————— Tiên Vực, viện khách. Trong phòng, có hai người ngồi ở chủ vị, lần lượt là Tiên Chủ Uyên và Tiên Hậu Quần. Còn ngồi ở bên cạnh là Lương Hà, tông chủ của Thiên Đỉnh Lương gia, Thiên Tháp Thần Tông. Ngoài ba người này, trong phòng còn có một người đang đứng, chính là Thiếu chủ Thiên Tháp Thần Tông, con trai của Lương Hà, Lương Khôi. Lương Hà tối hôm qua qua đêm ở Tiên Vực không rời đi. Sau khi sự việc xảy ra, Quần nổi giận tìm đến ông ta. Lúc đó ông ta vẫn đang cùng Uyên cười nói, thấy Quần tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947547/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.