Tiểu nhị vừa nói xong, mọi người nhất thời đều ngẩn ra. Còn tiểu nhị thì mãn nguyện nhìn mọi người, nói: "Đây là một câu đố chữ!" Đố chữ ư? Mọi người lại ngẩn ra, đều có chút mờ mịt. Chữ gì mà lại có nhiều nét ngang, nhiều nét dọc như vậy? Liễu Lan nghe xong cũng cảm thấy tò mò, liên tục vẽ trên lòng bàn tay để đoán xem đó là chữ gì, nhưng vẽ một lúc vẫn chẳng có đầu mối gì, không khỏi hỏi Lục An: "Ngươi có biết đáp án không?" Lục An nghe vậy giật mình, theo đó cười khổ lắc đầu, nói: "Ta không biết." Lục An quả thật không hiểu, hắn hiện tại cũng chỉ có trình độ nhận biết và viết chữ, nếu muốn tiến xa hơn thì vẫn còn quá khó. Trong toàn bộ quán rượu, tiếng nói chuyện rì rầm không ngừng, mọi người đều đang bàn luận rốt cuộc là chữ gì, thậm chí có người không kìm được mà kêu lên: "Đây nào phải là chữ, chữ nào có nhiều nét như vậy?" Tuy nhiên, chủ quán đứng bên cạnh nghe thấy lại tự tin mỉm cười, lớn tiếng nói: "Nếu không có chữ này, hoặc nếu giải thích không thông, tất cả tiền cơm trong quán đều miễn giảm." Lời vừa nói ra, mọi người nhất thời hít sâu một hơi, cơm của mọi người không phải là giá rẻ, không khỏi lại vội vàng tính toán. Thế nhưng, đúng vào lúc này, một đám người từ cửa bước vào. Đám người này ăn mặc văn nhã, vô cùng có khí chất văn nhân. Trong đó, người dẫn đầu là một thanh niên càng thêm ăn mặc hoa lệ nhưng không mất đi vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947484/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.