Trong khu rừng đêm, ba người kinh hãi nhìn Lục An phía trên đầu, nỗi sợ hãi trong mắt gần như muốn rơi ra. Ba người vội vàng bò dậy nhưng không dám đứng lên, mà đồng loạt quỳ xuống trước mặt Lục An, khóc lóc van xin, nói: "Cầu xin ngài đừng giết chúng tôi, đừng giết chúng tôi..." Lục An nhìn ba người cầu xin mà làm như không thấy, trầm giọng nói: "Nếu ta hỏi gì các ngươi trả lời đó, ta đương nhiên sẽ không giết các ngươi." Ba người nghe vậy thân thể rung lên, vội vàng gật đầu nói: "Được, chúng tôi nói! Chúng tôi nói!" "Ta biết ba người các ngươi là người của ba hội minh ở Quảng Nghĩa Thành, ba người các ngươi đều thuộc cùng một hội minh?" Lục An nhìn ba người hỏi. "Không... không phải." Một người trong đó nuốt ngụm nước miếng, nói: "Ba chúng tôi không thuộc cùng một hội minh, hắn là người của Cao Sơn Thương hội, hắn là người của Lập Đức Thương hội, còn tôi là người của Viễn Châu Minh hội." Lục An nghe vậy gật đầu, trước khi rời đi Liễu Chính Đường đã cho hắn không ít tài liệu, quả nhiên là hai thương hội và một minh hội. Xét cho cùng, Quảng Nghĩa Thành và Hắc Lang Thành khác nhau, không giáp với Sa Sơn Sơn mạch, phần lớn vẫn lấy thương hội làm chủ. "Vậy ba người các ngươi đến Hắc Lang Thành làm gì?" Lục An lại hỏi. Một người khác sợ Lục An sẽ giết mình nếu không trả lời, vội vàng nói: "Chúng tôi là người của thương hội phái đến Hắc Lang Thành để dò xét, chủ yếu là xem xét động thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947463/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.