Chấn động to lớn khiến các đệ tử đều che lỗ tai. Tiếng động này như là tiếng chuông, chỉ có điều sự to lớn của âm thanh này mạnh hơn tiếng chuông gấp không biết bao nhiêu lần. Một cỗ khí lãng lấy đó làm trung tâm tản ra, trong nháy mắt phá hủy tất cả mọi thứ xung quanh. Khí lãng khủng bố tràn ra, thậm chí toàn bộ hoa tuyết gần trong gang tấc xung quanh đều bị chống đỡ, không thể đi về phía trước thêm một thốn. Càng chết là, Giang Nguyên cách Lý Hạng thực sự quá gần, cho dù nàng có thể chống đỡ được khí lãng, nhưng âm thanh này lại trực tiếp làm nàng choáng váng! Với một tiếng "Ông", trong đầu Giang Nguyên ngay lập tức trống rỗng. Và trong tình huống đối đầu như vậy, bất kỳ chút thất thần nào cũng sẽ vạn kiếp bất phục, càng không cần phải nói đến việc mất đi ý thức. Không có cách nào, Mệnh Luân như vậy khiến người ta không thể nào phòng bị hết được, Lý Hạng đã nắm chắc thời cơ này giải phóng ra, muốn chính là một chiêu trí mạng. Trận chiến kết thúc. Trên mặt Lý Hạng hiện lên nụ cười lạnh, sau đó thân thể lập tức lao về phía trước, đuổi kịp Giang Nguyên đang bay ngược ra ngoài, ngay lập tức vung ra một quyền! Rầm! Một quyền chính giữa lồng ngực của Giang Nguyên, ngay lập tức một ngụm máu tươi từ trong miệng nàng phun ra, thân thể lập tức gia tốc, bay ra ngoài như một viên đạn pháo! Rầm! Rầm! Liên tiếp tạo thành hai hố sâu trên mặt đất, thân thể của Giang Nguyên mới dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947294/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.