Đêm khuya, Dương Mộc dẫn theo Tiểu Lam, sải bước đi trong phủ thành chủ, chạy thẳng tới vị trí của mẹ. Sở dĩ Dương Mộc muộn như vậy cũng dám đi tìm Dương Mỹ Nhân, là bởi vì nàng biết, cường giả như mẹ, giấc ngủ buổi tối đã trở nên không còn quan trọng nữa. Lục cấp Thiên Sư, có thể từ trong thiên địa trực tiếp hấp thụ tinh hoa để tràn đầy tinh thần lực của mình, mà không phải thông qua giấc ngủ. Ban ngày, Dương Mỹ Nhân bình thường đều đang xử lý công việc, còn lúc buổi tối thì Dương Mỹ Nhân đang tu luyện. Kỳ thực, Dương Mỹ Nhân năm nay cũng chỉ có ba mươi tám tuổi mà thôi. Bởi vì công sức bảo dưỡng và thực lực của nàng, khiến cho mỹ mạo của nàng không có gì khác biệt so với hai mươi tuổi, điều này dẫn đến rất nhiều người đều đoán không được tuổi thật của nàng. Tuổi của nàng, trừ Dương Mộc ra, cũng không có ai biết nữa. Chỉ có điều, Lục cấp Thiên Sư ba mươi tám tuổi, đặt vào bất kỳ quốc gia nào trên đại lục, đều là sự tồn tại đủ để khiến người khác tôn kính. Có lẽ là thừa hưởng thiên phú tu luyện của Dương Mỹ Nhân, cho dù Dương Mộc ngày ngày đều không tu luyện mấy, thế mà hiện tại, ở tuổi mười sáu, cũng đã đạt tới nhị cấp hậu kỳ, không biết đã khiến bao nhiêu người phải hâm mộ. Đi qua non nửa phủ thành chủ, cuối cùng, hai người Dương Mộc và Tiểu Lam đã đến trước cung điện. Lúc này, ngoài cung điện vẫn có rất nhiều thị vệ đứng gác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947231/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.