Rất nhanh, Lục An cùng Cao Đại Sơn, Lý Đông Thạch hai người rời khỏi thao trường, đi trong học viện. Lần nữa đi trong học viện quen thuộc, nhìn từng kiến trúc trong trí nhớ xung quanh, trong lòng Lục An khó tránh khỏi cũng có chút thương cảm. Đã từng có lúc, hắn cũng là học sinh nơi này. Nhưng suy nghĩ chuyện đã xảy ra hơn một năm, khó tránh khỏi khiến lòng người sinh cảm xúc. Vừa đi, dưới sự hiếu kì hỏi han của hai người, Lục An cũng nói một chút chuyện đã xảy ra với mình hơn một năm nay. Khi biết Lục An hiện tại đã là Nhị cấp Thiên Sư, biểu lộ của hai người vô cùng phong phú. "Oa, bằng hữu của ta lại là Nhị cấp Thiên Sư, ta lại có bằng hữu là Nhị cấp Thiên Sư!" Cao Đại Sơn nhịn không được nhảy lên, trên đường liền hô to! "Hơn một năm thời gian, ngươi liền thành Nhị cấp Thiên Sư?!" Lý Đông Thạch cũng khó tin, nhìn Lục An mắt trợn to hơn cả trâu! Theo đó, hai người đều nghĩ đến mình vừa rồi còn muốn giao thủ với Lục An, không khỏi xấu hổ muốn tìm một địa động chui vào. "Vận khí." Lục An cười một tiếng, nhìn hai người la to gào thét, bình tĩnh nói. "Sao ta lại không có vận khí tốt như vậy?!" Cao Đại Sơn bi ai kêu một tiếng, kêu đau nói. "Nếu là Chu Thành Khôn năm ngoái biết ngươi có thể trưởng thành nhanh như vậy, e rằng giết hắn cũng sẽ không đến trêu chọc ngươi." Lý Đông Thạch ở một bên, buồn cười nói. Nói đến Chu Thành Khôn, Lục An đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947185/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.