Kỳ thực, trong lòng Tề sớm đã bất mãn. Gia tộc của Tề là một chi mạnh nhất trong số các chi thứ của Tiên Vực, trong mạch này cao thủ như mây, cho dù là so với chính hệ cũng không khác là bao. Mà hắn, với tư cách là thiên tài trẻ nhất trăm năm qua của chi thứ có thể so với Lục Cấp Thiên Sư, càng khiến địa vị mạch này cao hơn. Cho dù là so với hai người Thần, Thanh, thiên phú của Tề cũng không kịp nhường nhiều. Quan trọng hơn là Tề còn trẻ hơn hai người bọn họ mấy tuổi, tiền đồ bất khả hạn lượng. Tề từ nhỏ đã lớn lên ngay tại Tiên Vực, biết rõ sự khác biệt giữa chính hệ và chi thứ. Mệnh lệnh của chính hệ, chi thứ nhất định phải nghe theo. Cho dù là phụ thân cũng vậy, chỉ cần Uyên mở miệng, phụ thân nhất định vạn tử bất từ. Thế nhưng là Tề không rõ, cho dù là chính hệ hay chi thứ, ban đầu chẳng qua chỉ là thứ bậc lớn nhỏ mà thôi, không có chút quan hệ nào cùng với huyết mạch thuần khiết. Dựa vào cái gì chi này của bọn họ không thể là chính hệ, nhất định phải nghe người ta phân phó? Lúc nhỏ, nhìn người khác đều vây quanh Thần và Thanh mà xoay quanh, liền khiến hắn cảm thấy phi thường bất mãn. Hiện tại ngay cả Dao đối với hắn đều là thái độ này, càng khiến hắn mang trong lòng oán hận. Nếu hắn là người của chính hệ, muốn cưới một chi thứ chi nữ, chẳng phải là dễ như trở bàn tay? Giờ phút này, ba người phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947173/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.