Đêm khuya, Tây Bắc Tam Viện. Nghe Lục An nói, Uyên rõ ràng khẽ giật mình, hỏi: "Ngươi muốn rời đi?" "Vâng, tiền bối." Lục An gật đầu, bình tĩnh nói: "Ta ở Tiên Vực đã quấy rầy một tháng có hơn, hơn nữa chính ta còn có rất nhiều việc cần hoàn thành." Uyên nghe Lục An nói, lông mày hơi nhíu lại. Ở trước mặt hắn, Tiên Khí có thể nói là một loại phương thức tu luyện cực kỳ kỳ lạ trong toàn bộ Bát Cổ Đại Lục Trung Kỷ, mà thiếu niên này đến đây cũng nên cảm thụ được sự cường đại của Tiên Khí, sao còn lựa chọn rời đi? Trong cả đại lục, Mệnh Luân có thể sánh ngang Tiên Khí đếm trên đầu ngón tay, thiếu niên này trong cơ thể không có bất kỳ Mệnh Luân nào, chẳng lẽ nói thật sự là bởi vì có việc cần hoàn thành? Nhìn thần sắc nghiêm túc của Lục An, Uyên lông mày hơi nhíu, trầm giọng nói: "Xem ra ngươi đã quyết ý rời đi." "Vâng." Lục An gật đầu nói. "Vậy ngươi tại sao còn phải xuất chinh?" Uyên hỏi: "Chẳng lẽ ngươi thật sự thích con gái ta?" "Bẩm tiền bối, ta và Dao chỉ là bạn bè đơn thuần." Lục An khẽ cười một tiếng, nói: "Điểm này tiền bối cứ yên tâm đi, ta sẽ không làm lỡ bất kỳ tương lai nào của Dao. Không giấu gì ngài, ta đã có người trong lòng. Xuất chinh, chỉ là trước khi rời đi làm tròn một chút trách nhiệm của một người bạn." Nhìn Lục An, Uyên cảm thụ được thiếu niên này không hề nói dối. Hắn cũng yên tâm gật đầu, nói: "Đã ngươi một lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947153/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.