Vạn Sa Mạc? Lục An ngồi ở một bên khẽ giật mình, theo sau liền nhìn thấy Uyên lập tức đứng lên, trên mặt tràn đầy tình vui mừng, lớn tiếng nói: "Tốt! Tốt! Ta đi gặp bọn họ!" Lúc này, Quân cũng đứng dậy, cười nói: "Bọn họ thành công trở về, ta cũng nên đi xem một chút." Vừa nói, Quân liền nhìn về phía ba người còn đang ở tại chỗ ngồi, nói: "Ba người các ngươi ăn trước đi, chúng ta không biết phải bao lâu mới có thể trở về." "Không cần, ta cũng đi xem một chút." Thanh đứng dậy, nói: "Đại ca cũng ở trong đội, ta cũng đã lâu không gặp được đại ca rồi." Dao cũng đứng dậy, lo lắng nói: "Ta cũng đã lâu không gặp được đại ca rồi, ta cũng đi." "Vậy thì cùng đi chứ." Quân cười một tiếng, nói: "Tổng không thể đem Lục An một mình đặt ở đây, cùng đi xem, rồi sẽ cùng nhau ăn bữa tối." Lục An khẽ giật mình, đứng dậy nói: "Được." Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của Uyên, một đám người đi tới nơi nghị sự trong Tiên Vực, cũng là nơi Lục An ngày đầu tiên gặp Uyên. Lúc này trên đất trống ngoài phòng, chỉ thấy có hơn ba mươi người đang đứng ở đó, từ quần áo có chút rách nát của mỗi người mà xem, những người này trải qua tháng ngày ở bên ngoài không được dễ chịu chút nào. Không chỉ là vậy, còn có một số người rõ ràng bị thương, hơn nữa không ít người sắc mặt đều rất mệt mỏi. Nhưng chung quy sắc mặt đều hưng phấn, bởi vì cuối cùng cũng trở về chỗ mình quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947140/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.