Bên trong vùng rừng rậm u ám, sương mù đỏ càng lúc càng dày đặc. Tiếng gào thét đột ngột của hai con ngựa đã thu hút sự chú ý của những kỳ thú và con người ở một bên khác. Lục An tận mắt nhìn hai con ngựa trước mặt đánh nhau, chấn động trong lòng! Theo đó, hắn lập tức quay đầu nhìn về phía những kỳ thú và con người kia, phát hiện tất cả đều tập trung ánh mắt vào bên phía chính mình, những con mắt đỏ ngầu đó khiến hắn cảm nhận được từng đợt nguy hiểm. "Đi!" Ánh mắt Lục An ngưng lại, thân ảnh thoáng cái vọt ra ngoài! Chỉ thấy tốc độ của hắn cực nhanh, phi tốc đến trong đám cành lá rậm rạp, ẩn mình đồng thời chạy như điên. Nhưng mà, trơ mắt nhìn Lục An chạy trốn, những kỳ thú và con người này làm sao có thể buông tha. Bởi vì Lục An chạy trốn, bọn chúng thậm chí không còn lẫn nhau tấn công đối phương nữa, mà là đồng loạt rống to một tiếng, xông tới chỗ Lục An! Dáng vẻ đó, dường như trong mắt bọn chúng, kẻ chạy trốn là đáng ghét nhất! Lục An vừa chạy vừa nhìn về phía những con người và kỳ thú đuổi theo từ phía sau, lông mày dần dần nhíu chặt. Hắn cảm nhận được, những kỳ thú và Thiên Sư này đều là tồn tại khoảng cấp một đỉnh phong, không có Thiên Sư cấp hai hoặc kỳ thú cấp hai. Mặc dù đối phương nhiều người, nhưng cũng không thể tạo thành uy hiếp đối với hắn. Chỉ là, hắn sợ sương mù này sẽ có ảnh hưởng quá lớn đến Dao. Lỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947102/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.