Một canh giờ sau. Gần chập tối, Lưu phủ thiết yến. Trong buổi yến tiệc này có không ít thành viên cốt cán của Lưu phủ, đương nhiên vị trí trọng yếu nhất của yến tiệc vẫn là dành cho ba người Lục An. Mặc dù họ không rõ ràng lắm về lai lịch của Dao, nhưng khí chất của một người là có thể đại biểu cho xuất thân của người đó. Khí chất của nàng này siêu phàm thoát tục như thế, chắc chắn lai lịch cũng phi thường lớn. Lưu Hưng Vượng lăn lộn bươn trải nhiều năm như vậy, nếu ngay cả đạo lý này cũng không hiểu, vậy cũng không kiếm nổi cho tới hôm nay. Còn như Tiểu Đồng, tuy về sau hắn biết được xuất thân là một thị nữ, nhưng dù là Lục An hay Dao đều đối xử với nàng ấy bằng lễ nghi, Lưu Hưng Vượng nhìn vào trong mắt, tự nhiên cũng đối với Tiểu Đồng quan ái có thừa. Đây cũng là lần thứ nhất trong nhân sinh của Tiểu Đồng được người khác hầu hạ, nàng ấy có chút được sủng ái mà lo sợ, thậm chí không biết nên làm cái gì tốt. Mặc dù mấy ngày nay Lục công tử và Dao cô nương đều đối xử với nàng rất tốt, nhưng trong đáy lòng của nàng, nàng vẫn luôn là thị nữ của công tử. Sau khi mở tiệc, Lưu Hưng Vượng trước tiên giơ chén rượu lên kính Lục An. Bởi vì Lưu Hồng Thường từng nói với hắn, nếu không phải Lục An xuất hiện, e rằng bây giờ vẫn còn đang săn bắn ở Đại Thành Thiên Sơn, không cách nào chuyên tâm tu luyện. Hắn là một người cha, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947097/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.