Giữa không trung, Lục An toàn thân bị dây leo trói lại. Vào khoảnh khắc cuối cùng, hắn thành công đi tới trước dây leo. Hắn muốn dùng chuỷ thủ phá vỡ dây leo trước mặt, nhưng nại hà hỏa diễm và Sói đã đến trước mặt của hắn. Không đường thoát. Thấy Lục An bị thành công bắt giữ, trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra nụ cười, bao gồm tám tên Thiên Sư kia cũng giống như vậy, liếc nhìn nhau đồng loạt thở phào nhẹ nhõm một hơi. Bọn họ thậm chí không hề phát hiện, người bọn họ bắt được chỉ là một tên Thiên Sư cấp một mà thôi. Những kỵ binh bên ngoài thấy Lục An bị bắt, trong lòng cực kỳ vui mừng, thậm chí có người bắt đầu reo hò theo phương thức quân đội, và nhanh chóng lan rộng ra toàn quân. "Hô!" "Hô!" "Hô!" Từng đạo âm thanh ngay ngắn từ miệng mỗi người hô lên, mỗi một âm thanh, các kỵ binh đều sẽ cao cao giơ lên binh khí của mình, âm thanh lớn đến mức, đủ để đại diện cho sự hưng phấn trong lòng mỗi người! Mặc dù quá trình ở giữa có khúc chiết một chút, nhưng dù sao vẫn bắt được, Trung Cảnh Quân uy danh không giảm, chưa từng thất bại! Nhưng mà, không ai chú ý tới khuôn mặt ngưng trọng của Uông Tuyết đang đứng trên nóc nhà. Trên mặt nàng không có bất kỳ niềm vui nào, ngược lại là ánh mắt nặng nề, một mực nhìn chằm chằm Lục An bị trói kia. Nàng không nghĩ ra, Lục An tại sao lại không sao? Hắn tại sao lại không sao? Cho dù Lục An bị trói lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947002/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.