Trong rừng rậm đột nhiên thổi lên một trận gió lớn, làm bay lớp tuyết đọng trên mặt đất, thoáng cái hình thành một vòng sương trắng, ngăn trở tầm nhìn giữa Lục An và Hàn Nhã. Khi Lục An nhìn thấy Hàn Nhã, vừa định hưng phấn chạy qua, thì đột nhiên phát hiện một tia không đúng. Tâm tình của Hàn Nhã sư tỷ... tựa hồ rất không đúng. Ngày thường, trên mặt Hàn Nhã đều là mang theo tiếu dung, loại tiếu dung đó sẽ khiến mỗi một người nhìn thấy đều cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc. Thế nhưng bây giờ, trên mặt Hàn Nhã chỉ còn lại sự tái nhợt như người chết, đừng nói là tiếu dung, liền như là hành thi tẩu nhục vậy! Đây là chuyện gì vậy? Lục An lông mày nhíu lại, thà rằng tự mình ở đây đoán mò, không bằng lập tức đi qua hỏi thăm. Cho nên hắn không còn chần chờ, chạy nhanh về phía Hàn Nhã. Tốc độ của hắn rất nhanh, khoảng cách hai người lại không tính là quá xa, rất nhanh liền đi tới trước mặt Hàn Nhã. Sau khi đến cách Hàn Nhã một trượng thì dừng lại, dùng bước chân bình thường đi qua. Vừa đi, Lục An vừa sốt ruột nói: "Hàn sư tỷ..." "A!" Đột nhiên một tiếng kêu chói tai vang lên, làm Lục An thực sự giật mình một cái! Lục An sững sờ, ngay cả bộ pháp tiến lên cũng dừng lại, bởi vì hắn nhìn thấy Hàn Nhã như con thỏ bị kinh sợ, vậy mà thoáng cái nhảy đến một bên, đồng thời trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi nhìn hắn! Lục An trong lòng cảm giác nặng nề, lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4946986/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.