Sau khi rời khỏi nhà ăn, Lục An trở về viện tử của mình. Hắc Mã vẫn còn ở chỗ Trần Ôn, viện tử nhỏ chỉ có một mình Lục An ở, nhìn có vẻ đìu hiu quạnh quẽ. Đêm qua có một trận tuyết, trên mặt đất trong viện lại tích đầy tuyết. Lục An bước chân trên tuyết tạo ra âm thanh nho nhỏ, vừa đi vừa cúi đầu suy tư điều gì đó, đi đến trước cửa nhà cỏ. Đẩy cửa ra, phát ra tiếng "kẽo kẹt" nho nhỏ. Lục An cúi đầu bước vào phòng rồi đóng cửa lại, đi đến bên cửa sổ ngồi xuống. Hắn vẫn đang suy nghĩ về chuyện Trần Võ Dũng nói với hắn, dù nghĩ thế nào thì đó cũng không phải là một chuyện nhỏ. Nghĩ vậy, Lục An hít sâu một hơi, lại thở dài một tiếng thật dài. Hắn hơi ngả người ra sau, hai tay chống trên giường, nhìn lên trần nhà. Nhưng mà… Tay phải của hắn chạm phải một cảm giác ấm áp, trơn truột. Lục An cả người run lên, vội vàng đứng dậy nhìn về phía sau, điều khiến hắn kinh ngạc là, trên giường hắn lại nằm một người phụ nữ! Điều khiến hắn kinh ngạc hơn nữa là, người phụ nữ này không phải ai khác, chính là người đầu tiên hắn quen biết sau khi đến Bích Thủy Phong, Hàn Nhã! Chỉ thấy Hàn Nhã trên giường tóc dài xõa ra trên giường, nàng không đắp chăn, chỉ dựa vào một bên yên lặng ngủ. Bộ y phục màu xanh biếc mặc trên người nàng nhìn thật tao nhã và thần thánh, như là tiên nữ từ trên trời giáng xuống. Dường như nghe thấy tiếng động Lục An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4946950/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.