Thanh sắt trơn nhẵn như gương, sau khi Lục An đặt chân lên, phải đứng rất lâu mới vững lại được. Đây là lần đầu tiên Lục An đi trên loại dây sắt này, hồi nhỏ cũng từng đi cầu độc mộc, nhưng hoàn toàn không thể so sánh với thanh sắt này được. Độ khó của thanh sắt này, ngay cả hắn cũng phải cẩn thận từng li từng tí. Một lát sau, Lục An tìm được bí quyết đứng vững, hắn không chỉ cần đứng trên thanh sắt, mà còn phải theo sự lắc lư qua lại của thanh sắt mới có thể không bị ngã xuống. Sau khi quen thuộc được một lúc, Lục An không còn chần chừ nữa, sải bước chân nhanh chóng lao về phía trước! Trên thanh sắt thô to, thân ảnh của Lục An như mũi tên lao vút ra, thậm chí còn tạo ra một luồng khí trong gió lớn của thung lũng. Hắn không cho rằng đi cẩn thận trên thanh sắt là điều tốt, bằng tốc độ nhanh nhất vượt qua thanh sắt mới là thượng sách. Tuy nhiên, khi hắn vừa chạy được chưa đầy ba mươi trượng, đột nhiên nhìn thấy trên thanh sắt giữa gió lớn bão tuyết phía trước, có hai người đang ôm chặt thanh sắt từng chút một di chuyển về phía trước. Lục An cau mày, không nói gì, nhảy vọt thẳng qua đỉnh đầu hai người kia. Bịch! Thân thể Lục An rơi xuống thanh sắt, dọa hai người kia lập tức ôm chặt thanh sắt không dám động đậy, nhưng Lục An hoàn toàn không làm thanh sắt rung chuyển, lại tiếp tục lao về phía trước. Nhìn thân ảnh Lục An xa dần, hai người phía trước và phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4946912/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.