Một tháng sau. Trong một mảnh núi non trùng điệp, một đoàn thương đội đang tiến lên trên con đường núi. Thương đội rất dài, có trọn vẹn mười cỗ xe ngựa kéo hàng hóa, phía trước và phía sau đều có không ít tráng hán cưỡi ngựa bảo vệ. Còn có mấy cái kiệu ở phía sau cùng, bên trong ngồi thương nhân, gia quyến và người làm. Thương nhân tên là Lưu Tiến Tài, hắn ngồi trong cỗ xe ngựa xa hoa nhất, cũng là cỗ xe ở phía trước nhất. Vợ của hắn đoan trang xinh đẹp ở ngay bên cạnh, còn có một cô con gái mười bốn tuổi. Người một nhà nói cười vui vẻ, hết sức hạnh phúc. Bên trong những cỗ xe ngựa phía sau ngồi những người làm, có quản gia, có trướng phòng tiên sinh, còn có hạ nhân làm tạp dịch và nha hoàn. Quản gia và trướng phòng tiên sinh tự nhiên ngồi phía sau xe ngựa của Lưu Tiến Tài, rồi đến nha hoàn, cuối cùng là hạ nhân. Trong cỗ xe ngựa cuối cùng, các hạ nhân cũng hiếm khi rảnh rỗi, nói cười vui vẻ bàn luận về việc riêng của mình. Bọn họ đều mặc trang phục giống nhau, ngoại trừ một người. Đó là một thiếu niên thân mặc áo khoác ngoài màu lam đen, hắn một mình yên tĩnh ngồi trong góc, chiếc mũ trên áo khoác ngoài đội trên đầu rủ xuống che khuất gần hết khuôn mặt, phảng phất như đang ngủ. Đường sá xa xôi, các hạ nhân luôn có lúc không có chuyện gì để nói. Khi mỗi người đều đã nói xong chuyện thú vị của mình thì trở nên rất nhàm chán, lúc này bọn họ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4946897/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.