Đồ sát. Đây đơn giản là một cuộc đồ sát đơn phương. Toàn trường từ tiếng hoan hô trợ uy ban đầu dần dần trở nên yên tĩnh, cho đến cuối cùng là tĩnh mịch. Tất cả mọi người đều với tâm trạng ngưng trọng nhìn từng cỗ thi thể trên mặt đất, đây là cảnh tượng mà họ chưa từng nhìn thấy. Thiên Sư, cũng có thể chết kiểu này sao? Bên trong Đồng Môn, Chu Thượng Uy và người của Thất Đại Gia Tộc đều mặt xám như tro tàn, bọn họ nhìn những người ngã trên mặt đất, đó cũng đều là trụ cột vững vàng của bọn họ. Nhất là Tinh Hỏa Thương Hội, bọn họ vì trận chiến hôm nay, gần như đã phái ra tất cả Thiên Sư. Mà ngay trong số Thiên Sư đó, còn có Thường Sơn kia. Thiên Phủ Thương Hội của Thiên Mạc Thành nhất định sẽ đến tìm mình để đòi một lời giải thích, đến lúc đó mình phải làm sao? Càng quan trọng hơn là, những Thiên Sư này đều chết sạch rồi, Trung Ương Thương Nhai cũng không còn, sau này Tinh Hỏa Thương Hội phải làm sao? Ai còn có thể đầu nhập Tinh Hỏa Thương Hội? Ai còn có thể vâng lệnh răm rắp? Từng đợt nặng nề áp lực như núi cao đè nặng lên người Chu Thượng Uy, chỉ thấy thân thể hắn từng chút một trượt xuống dưới, thậm chí đặt mông ngồi trên mặt đất! “Gia chủ!” “Cha!” Đám người phía sau thấy vậy giật mình, liền vội vàng đi đến bên cạnh Chu Thượng Uy, tay chân lúng túng đỡ hắn dậy. “Cha, người sao rồi?” Chu Thành Khôn đỡ lấy phụ thân, lo lắng hỏi. Nghe thấy tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4946865/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.