Không biết từ lúc nào, trên bầu trời mây đen giăng kín, cuối cùng hoàn toàn che khuất mặt trời, đại địa một mảnh u ám, thậm chí còn bắt đầu đổ xuống những hạt mưa nhỏ thưa thớt. Nước mưa từ trên trời rơi xuống, bao phủ mảnh đất vừa kết thúc một trận đại chiến. Cả thế giới phảng phất chỉ còn lại âm thanh của từng giọt mưa, yên tĩnh mà lại quỷ dị. Một sự tĩnh mịch giống như chết. Trên khán đài, tất cả học sinh đều đứng, gần như với cùng một biểu lộ nhìn về phía trung tâm sân. Con mắt của mỗi người đều trợn rất lớn, biểu lộ trên mặt phảng phất như ngưng kết, bị mưa xối mà không hề nhúc nhích. "Đát đát đát!" Khương Cương nhanh chóng chạy đến bên cạnh Lục An, nước mưa và ứ nê bắn lên ống quần hắn. Khi hắn nhìn thấy một thanh Băng Kiếm tản mát hàn ý cắm ở bên cạnh cổ Vương Chính Cương, ánh mắt co rụt lại, vội vàng một cái rút Băng Kiếm ra! Khương Cương cúi người, nhanh chóng nhìn về phía cổ Vương Chính Cương, hắn phát hiện chỗ bị Băng Kiếm đâm bị thương chỉ là phá một tầng da, máu chảy ra cũng chỉ là máu trong da, không khỏi thở phào một hơi. Nhưng mà, ngay sau đó hắn lại nhíu chặt lông mày. Bởi vì hắn phát hiện, huyết dịch chỗ vết thương đã hoàn toàn đóng băng, không chỉ như thế, thậm chí nửa bên cổ cũng đều bị vụn băng bao phủ. "Băng Kiếm thật lợi hại!" Khương Cương trong lòng kinh hãi, nhìn Vương Chính Cương nằm như một bãi thịt nát trong nước mưa, vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4946812/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.