Trong rừng rậm, Lục An đang ngồi ở trên tảng đá lớn ăn bánh màn thầu thì khẽ giật mình, vội vàng quay đầu nhìn sang. Chỉ thấy một tên người của Nghiên Liệp Đoàn đang nhanh chóng chạy về phía này, mà nhìn từ xa, chỉ thấy trước ngực người này còn có hai vết thương. Lục An lập tức nhíu chặt mày, đứng lên. Rất nhanh, người này chạy đến trước người Lục An, cúi lưng vịn hai đầu gối từng ngụm từng ngụm thở. Lục An vừa vỗ vào sau lưng hắn vừa nhíu mày hỏi: "Có chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì?" "Chúng ta bị Thiên Linh Viêm Báo phục kích, mấy huynh đệ đều trọng thương, ngươi cùng ta mau đi y vụ thất học viện, tìm lão sư đến cứu người!" Người kia nuốt nước miếng một cái, nhanh chóng nói. Thiên Linh Viêm Báo? Đây chính là danh tự kỳ thú mà Nghiên Liệp Đoàn lần này muốn đến săn giết sao? Lục An lông mày nhíu chặt, nhanh chóng hỏi: "Bọn họ đâu rồi? Con Thiên Linh Viêm Báo kia có ở đó hay không?" "Người thì ngay tại chỗ không xa sau khi qua đỉnh núi hướng bắc xuống dốc, khi ta trở về Nghiên tỷ bọn họ vẫn còn đang dây dưa với Thiên Linh Viêm Báo!" Người kia khí tức khá hơn một chút, vội vàng nói: "Đừng nói nhảm nữa, nhanh chóng cùng ta đi tìm người đi!" Nói rồi, người này kéo tay Lục An muốn đi, lại phát hiện lập tức vậy mà không kéo nổi! Người này sững sờ, quay đầu nhìn về phía Lục An, phát hiện thần sắc Lục An ngưng trọng, không khỏi hỏi: "Ngươi còn lề mề cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4946787/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.