Trong túc xá, ánh đèn sáng rõ, tĩnh lặng tỏa sáng. Mặc dù chỉ khoảng tám giờ tối, nhưng túc xá xung quanh lại vô cùng yên tĩnh. Thỉnh thoảng, một trận tiếng đùa giỡn truyền đến, tạo thành sự đối lập rõ rệt với sự yên tĩnh trong túc xá. Lục An và Phó Vũ đều ngồi trên ghế, chỉ thấy Phó Vũ tựa lưng vào ghế ngồi, mái tóc hơi ướt khoác trên lưng ghế, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt băng lãnh nhìn Lục An. Lục An thì thân thể nghiêng về phía trước, hai tay chống trên đùi, hai tay đan vào nhau, cúi đầu, khiến người khác không nhìn thấy nét mặt của hắn. Vừa rồi ở ngoài điện đường, Lục An đối với việc Phó Vũ đến có chút kinh ngạc, cũng có chút kinh hỉ. Dù sao hắn cũng không muốn bỏ học, muốn ở nơi này thay đổi vận mệnh, sau khi giao tiếp với nam lão sư kia thì rời đi. Điều cũng khiến Lục An kinh ngạc là nam lão sư trông hung thần ác sát kia vậy mà không bởi vì hắn thay đổi ý định mà tức giận. Trên đường đi trở về, Lục An một mực đang nói xin lỗi, còn Phó Vũ đi ở phía trước cái gì cũng chưa nói. Mãi cho đến trong túc xá, hai người mới ngồi xuống. Sau khi trở về túc xá, Phó Vũ cứ như vậy một mực nhìn hắn. Hắn thẹn trong lòng, cũng không biết làm thế nào mới có thể khiến Phó Vũ nguôi giận, chỉ có thể cúi đầu chờ đợi đối phương phán xét. Kỳ thật, trong lòng Phó Vũ quả thật giận dữ. Khi nàng ở trong tộc, ai gặp nàng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4946765/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.