"Vương Gia!" Khoé miệng Nguyên Tư Trăn cong lên nụ cười vui sướng, khi thuyền nhỏ vừa cập bờ, nàng liền giẫm lên mặt nước mấy cái, cất bước nhảy lên thuyền.
Lý Hoài ngoài mặt mặc dù trầm tĩnh, nhưng nhìn thấy người bình an vô sự đứng ở trước mắt, cũng mặc kệ ánh mắt mấy tên hộ vệ bên cạnh, trực tiếp ôm chặt lấy Nguyên Tư Trăn.
"Ách!" Nguyên Tư Trăn bị hắn kéo mạnh lảo đảo một cái, nhưng cố kỵ ánh mắt giết người của Mạnh Du, vừa định đẩy người ra, lại cảm giác được Lý Hoài không có chút ý muốn buông tay, đành phải nhỏ giọng tiến đến sát bên tai hắn nói: "Vương Gia, ta là hộ vệ của chàng a!"
Lý Hoài khẽ thở phào một hơi nhỏ đến không thể nhận ra, mới buông lỏng tay, giận tái mặt xoay người, mãi đến khi về trên thuyền lớn, hắn mới lạnh giọng nhìn Nguyên Tư Trăn nói: "Vào đây!"
Nguyên Tư Trăn cung cung kính kính đi theo phía sau hắn lên trên đỉnh thuyền, lúc này trên đỉnh thuyền chỉ có hai người bọn họ, mà Lý Hoài chắp tay sau lưng đứng ở phía trước, nàng luôn cảm thấy cảm xúc Lý Hoài có chút kỳ quái, trong lòng không khỏi tức giận. Mình vừa mới trải qua một phen ác chiến, trở về từ cõi chết, cái tên này không ghi công cực khổ thì thôi, còn bày mặt thối ở nợ này, cũng không biết hắn còn muốn cái trò gì nữa đây!
"Chuyện huỷ thành sao...." Nguyên Tư Trăn nhếch miệng, đi đến bên cạnh hắn hỏi, nhưng lời mới vừa hỏi được một nửa, lại không kịp đề phòng bị Lý Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thanh-than-xong-vuong-gia-tam-co-mat-tri-nho/1105939/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.