"Vì sao biểu muội lại đổi thân thể với nàng ta?" Lý Hoài lạnh giọng hỏi.
Nguyên Tư Trăn đành phải đem chuyện xảy ra trong vương phủ nói ra, còn không ngừng quan sát thần sắc Lý Hoài.
Hắn nghe xong, tròng mắt chỉ suy tư trong chốc lát, hồi lâu, mới mặt không thay đổi hỏi: "Nàng có bị sợ không?"
Nguyên Tư Trăn vừa định lắc đầu, lại nghĩ tới hiếm khi có được một cơ hội diễn tốt như thế, trong mắt lập tức nổi lên một tia ánh lệ, ôn nhu nói: "Trăn Trăn không có bị chuyện này dọa sợ, nhưng lại bị chuyện bên trong Cam Lộ Điện hù cho kinh hãi, không nghĩ đến bọn hắn lại ác độc như vậy."
Lạnh lẽo trong mắt Lý Hoài nhạt đi chút, thấy trong đôi mắt đẹp của nàng tràn đầy lo lắng, lại quỷ thần xui khiến đưa tay nắm lấy tay nàng, đem người tới trong viện.
"Nàng kịp thời đuổi tới, mới giải được trận này." Lý Hoài trầm giọng nói, có lẽ là do ban đêm, hắn lại cảm thấy thanh âm của mình nhu hòa hơn so với ngày thường rất nhiều.
Nguyên Tư Trăn xoa xoa nước mắt trên khóe mắt, "Còn may Trăn Trăn đến kịp thời, không thì cũng không biết phải cứu Vương Gia như thế nào."
Lý Hoài rầu rĩ ừ một tiếng, giờ này, trong hậu hoa viên chỉ có hai người bọn họ, ban đêm an tĩnh đến gió thổi cũng có thể nghe thấy, tiếng hít thở của Nguyên Tư Trăn ở bên tai rất rõ ràng, làm hắn có chút không được tự nhiên, nghiêng đầu sang chỗ khác.
Nguyên Tư Trăn thấy Lý Hoài lộ vẻ xúc động, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thanh-than-xong-vuong-gia-tam-co-mat-tri-nho/1105889/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.