Trong khoảnh khắc tổng giám đốc hôn hoạ sĩ, điều đầu tiên cậu nghĩ đến là: phải chăng anh không cẩn thận nên mới như vậy.
Sau đó, hình như sợ còn chưa đủ, anh còn cắn cậu một cái.
Hoạ sĩ: "..." Chắc chắn tên này đang cố ý.
Nhưng cậu cũng không biết nên làm thế nào. Thân thể trở nên nhẹ bẫng, cậu như quên mất mình đang ở đâu và đang làm gì. Việc duy nhất mà bản thân nhớ được là cậu muốn tiếp tục như thế, chứ chẳng muốn tách ra.
Hoạ sĩ cũng muốn ôm lấy tổng giám đốc, cậu vừa giơ tay lên chạm vào quần áo anh thì một giọng nói vang lên ở cạnh bên, "Bảo anh ăn bánh quy chứ không bảo anh gặm người ta nhé."
Hoạ sĩ lập tức bừng tỉnh, cậu chật vật rút tay về, tổng giám đốc cũng buông ra, nhưng ánh mắt vẫn còn bám vào trên người cậu. Vừa như muốn nhìn vào linh hồn cậu, lại như chỉ muốn xem sắc mặt cậu mà thôi.
Đấy là một ánh nhìn đầy trìu mến.
Việc ghi hình vẫn còn tiếp tục, chàng trai nổi tiếng trên mạng nhanh trí hỏi sao bọn họ lại hôn nhau, để đội của mình có thể thắng được.
"Tôi chỉ nói mình ước lượng chiều dài không chuẩn lắm thôi." Tổng giám đốc vô tội nói, "Xin lỗi nha Bảo Bảo, chúng ta thua rồi."
Trông hoạ sĩ không vui cũng chẳng buồn, cậu bình tĩnh gật đầu, chỉ có điều cổ và lỗ tai đều đỏ bừng, đến khi chương trình quay được một nửa vẫn chưa hết.
Hoạ sĩ không nhớ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thanh-doi-trong-show-tinh-yeu/2748669/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.