Editor: Mứt Chanh
Tạ Quỳnh bị chàng dọa cho giật mình.
"Anh nói trở về cầm đao là giả, muốn trở về phóng hỏa mới là thật? Người phụ nữ bị anh trói chặt kia đâu? Anh... sẽ không..."
Nàng cảm thấy bản thân nói ra đều là lời nói nhảm. Chàng trai trước mắt nhìn còn có mấy phần tủi thân giết cấm quân đều không chớp mắt, lại như thế nào sẽ nương tay với người phụ nữ kia?
"Không có!"
Tạ Trọng Sơn vội lên tiếng giải thích.
Ngây thơ thản nhiên trên mặt chàng như một, gương mặt bị mấy phần tủi thân ép đến tăm tối, nhìn lên thật giống người con gái bé nhỏ bị ức hiếp. "Tôi không có ra tay, bà ta êm đẹp bị vùi phía dưới bàn. Trùng Nương, không phải tôi cố ý lừa người... là bọn họ bắt nạt người trước. Hơn nữa, phường Nhiên Hương kia không phải nơi tốt đẹp gì, ép cho người nhảy xuống từ trên cửa sổ, còn cho người dùng loại thuốc này. Tôi không đốt nó, làm sao giúp người xả giận đây?"
Tạ Trọng Sơn dám thề với trời đất, chàng tuyệt đối không có ra tay với người phụ nữ kia. Chàng cùng lắm là trói chắc người phụ nữ kia, lại thả một mồi lửa ở trong phòng mà thôi.
Tạ Quỳnh không biết mình nên khóc hay nên cười.
Tạ Trọng Sơn đốt phường Nhiên Hương, thật sự thay nàng xả được cơn giận. Nhưng tác phong hở một cái là giết người phóng hỏa của chàng, nàng thật sự không tiếp thu được.
Ngộ nhỡ nàng chọc chàng giận chỗ nào đó thì có phải chàng cũng sẽ ra tay với nàng hay không?
Tạ Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-than/902862/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.