"Nói!"
Tạ Trọng Sơn thoáng nhìn Tạ Quỳnh nhíu mày, trực tiếp rút đao về phía người phụ nữ co rúm lại.
Lưỡi đao chói lóa về phía người phụ nữ, bà ta kêu rên, nằm run rẩy dưới đất không ngừng.
"Nô thật sự không biết ạ, vị đại nhân kia che mặt, nô cũng không biết ngài ấy là ai. Nếu trên người ngài khó chịu...chỉ cần tìm người giúp ngài là được...nô thật sự không biết có thuốc giải cho hương thuốc này."
Có lẽ là bị dọa quá mức, người phụ nữ cũng không run lên, tiếp tục nói với sắc mặt trắng bệch: "Hương thuốc này có tác dụng là thúc tình và thúc sữa, nếu sau khi dùng thuốc mà không giải quyết thì sẽ chỉ càng ngày càng khó chịu, càng kéo dài càng chịu tra tấn hơn. Kéo đến lâu, sữa sẽ bị tắc, cơ thể cũng chịu hỏng rồi. Thật ra nữ lang ngài chỉ cần tìm một lang quân trẻ, có cá nước thân mật là được. Nô... phường Nhiên Hương này của nô có nhiều lang quân, ngài thả nô đi ra ngoài, nô tìm một người cho ngài!"
"Câm miệng!"
Tạ Trọng Sơn càng nghe càng không thích hợp, xách đao chỉ thẳng vào cổ người phụ nữ.
"Nô... lang quân tha mạng!"
Người phụ nữ trong chóp mắt thế nhưng trực tiếp ngất đi.
"Trùng Nương..."
Tạ Trọng Sơn xách theo đao, hiếm khi không biết làm sao.
Chàng mới nãy cũng nghe rõ ràng, hóa ra sự khác thường mới vừa rồi đều bởi vì trên người Tạ Quỳnh không ổn, cần giúp Tạ Quỳnh tìm một người đàn ông mới được...
"Ngươi cũng câm miệng, cột bà ta chắc là được, ta không cần ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-than/902856/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.