"Thần Tinh, em thật thích dáng vẻ này của anh. Sau này, anh có thể thường xuyên hài hước như vậy trước mặt em không? Nếu không, người nhàm chán như em, sẽ khiến anh cảm thấy buồn tẻ lắm."
Trong lòng Quân Thần Tinh hết sức vui vẻ. Bởi vì, anh thích nhìn thấy dáng vẻ ngây thơ của Chu Thải Tâm tươi cười vui vẻ. Anh ghét cô tự biến bản thân mình thành người tự ti, u sầu. Nhưng anh không nói ra, chỉ cố ý làm vẻ mặt đau lòng, sau đó, làm nũng với cô.
"Thải Tâm, em... Sao em lại nói tôi đang chọc cười em chứ? Thật là đau lòng." Anh dùng một ngón tay, đau khổ chỉ về phía cô, vẻ mặt như phải chịu nỗi tủi thân to lớn. "Người ta như vậy là dễ thương mới phải chứ?"
Ai ngờ lời phản bác của anh càng làm cho Chu Thải Tâm cười vui vẻ hơn nữa. Cô xúc động đến nỗi ôm thật chặt thân thể anh, cười to rồi nói: "Em thật sự rất rất thích, thích anh như vậy."
Quân Thần Tinh lại đau lòng ôm lấy cô. Anh biết, chưa từng có ai hao tâm tổn trí như vậy để chọc cô cười, cũng như, cô chưa từng được cười vui vẻ đến vậy. Người nhà của cô đối xử với cô rất tốt, nhưng những người có tình cách nhiệt tình, hào phóng rộng rãi, không so đo tính toán như họ lại có một cô con gái cũng như em gái tính tình bình thản, hướng nội lại nhạy cảm như vậy. Đúng là hai loại tính cách trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, khiến họ cũng không thể nào hiểu rõ hết tâm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-su-gian-manh/154905/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.