Về đến nhà, Yến đã dìu Bảo lên phòng trước. Hân vào phòng mình và thay đồ, đã 12h rồi nên cả nhà đã đi ngủ hết, cô có thói quen không ngủ vào lúc tâm trạng không ổn, đêm đó cô thức. Cô đi ra ban công nhìn bầu trời đầy sao " trăng sáng quá, chắc sắp rằm rồi " cô nghĩ quẩn. Nhìn bầu trời, bất giác cô nhớ ba, cũng đã gần 1 tuần rồi cô chưa liên lạc với ba, không biết ba mình đang làm gì nhỉ, ông sống có tốt không ? Không có mình chăm sóc vẫn ổn chứ ?? Đó là suy nghĩ hiện giờ của cô. Cũng 1h rồi nhưng sao cô thấy không buồn ngủ, bỗng có tiếng gõ cửa
- Vâng mời vào - Cô lên tiếng nhưng vẫn nhìn ra ngoài
- Thưa cô Hân, bà chủ có chỉ thị mới cho cô - ông quản gia ôn tồn bảo
- Có chuyện gì vậy thưa bà chủ? - cô nhanh chóng xuống nhà
- Từ ngày mai, cô sẽ là thầy giáo dạy toán, dạy chủ nhiệm lớp của cậu chủ
- Vâng, tôi hiểu rồi cảm ơn bà. Sao giờ này bà và bác quản gia chưa ngủ ?
- À, ông già này khó ngủ lắm - Bà Hoa cười hiền - Tôi xin phép, cô ngủ ngon - Bà thật đẹp lão
- Vâng, bà chủ cũng vậy.
3h sáng, Bảo tỉnh dật thì thấy đau đầu bèn ra ngoài lấy í nước uống. Ra thì thấy cô đang cầm tách cà phê nhìn ra cửa sổ, trông cô thật cô đơn. Chợt nhớ ra dặn Tùng xử lí cô mà sao cô trông như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-su-em-yeu-chi/2152308/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.