Về đến nhà, Yến đã dìu Bảo lên phòng trước. Hân vào phòng mình và thay đồ, đã 12h rồi nên cả nhà đã đi ngủ hết, cô có thói quen không ngủ vào lúc tâm trạng không ổn, đêm đó cô thức. Cô đi ra ban công nhìn bầu trời đầy sao " trăng sáng quá, chắc sắp rằm rồi " cô nghĩ quẩn. Nhìn bầu trời, bất giác cô nhớ ba, cũng đã gần 1 tuần rồi cô chưa liên lạc với ba, không biết ba mình đang làm gì nhỉ, ông sống có tốt không ? Không có mình chăm sóc vẫn ổn chứ ?? Đó là suy nghĩ hiện giờ của cô. Cũng 1h rồi nhưng sao cô thấy không buồn ngủ, bỗng có tiếng gõ cửa
- Vâng mời vào - Cô lên tiếng nhưng vẫn nhìn ra ngoài
- Thưa cô Hân, bà chủ có chỉ thị mới cho cô - ông quản gia ôn tồn bảo
- À, ông già này khó ngủ lắm - Bà Hoa cười hiền - Tôi xin phép, cô ngủ ngon - Bà thật đẹp lão
- Vâng, bà chủ cũng vậy.
3h sáng, Bảo tỉnh dật thì thấy đau đầu bèn ra ngoài lấy í nước uống. Ra thì thấy cô đang cầm tách cà phê nhìn ra cửa sổ, trông cô thật cô đơn. Chợt nhớ ra dặn Tùng xử lí cô mà sao cô trông như không có gì xảy ra anh chạy nhanh vào phòng bấm máy gọi Tùng:
- [Alo, bà nội cha đứa nào đêm hôm khuya khoắt gọi chi vậy hả] - đầu dây bên kia hét lên
- Ông nội Bảo của mày đấy. Mày làm việc kiểu gì mà hắn ta không có tí xây xát gì vậy hả
- [ À .. ờ .. ] - Tùng bặm môi suy nghĩ - [A .. tại mày nói tao cẩn thận ... hắn ta mà tao khinh địch nên ... ]
- Ít ra cũng phải cho hắn xây xát chứ
- [ Nói thì hay lắm, không phải hắn bầm dập mà t là người bị bập dập đây này. Hứ!]
- Thôi sáng mai lên trường tính kế tiếp, giờ mày ngủ tiếp đi
- À ra vậy - nói rồi anh kéo ghế ra ăn sáng, không gian trên bàn ăn im lặng đến đáng sợ. Anh lén nhìn sang cô để tìm cách hãm hại thì giật mình " Tên này trắng quá, dáng người lại nhỏ gọn, đôi môi mỏng đỏ tự nhiên, đôi mắt 2 mí với hàng lông mi cong vút, hắn là con gái à sao chăm sóc da dữ vậy ?? " bỗng chốc tim anh loạn 1 nhịp * bốp * " Bảo à, mày là đàn ông thích đực .. à nhầm đích thực đấy Bảo, sao mày rung động vì một thằng con trai khác chứ ". Nghe tiếng động lạ cô quay sang hỏi:
- Có chuyện gì sao thưa cậu chủ - cô vừa nói vừa nhai làm khuôn mặt rất baby, anh loạn thêm 1 nhịp đập nữa " Không ổn rồi Bảo ơi, bình tĩnh đi Bảo, nghe tao tim ơi "
- À .. không có gì, thôi tôi đi học! - anh ngó qua chỗ khác tránh nhìn vào đôi mắt đen láy của cô
- À chờ tôi với - cô gọi theo
Anh và cô cùng đi đến trường, cô vẫn ngồi ghế trước, anh ngồi ghế sau. Đi đến một căn nhà thì dừng lại, thì ra là nhà Yến, anh đến để đón Yến cùng đi học. Yến mở cửa bước lên xe ôm Bảo cức ngắc, cô chỉ biết lắc đầu nhìn " Bọn trẻ bây giờ yêu đương công khai thật, cơ mà hình như cô Yến có vẻ gì đó không ổn, mình có cảm giác bất an nơi cô ta" Cô liếc nhìn qua Yên, cái liếc lạnh đến buốt não, Yến sợ sệt nhìn cô rồi lên xe, chiếc xe từ từ lăn bánh đến trường
Ngôi trường nơi cô dạy có tên là Blue Star, bước xuống xe là hàng tá học sinh chạy ập đến, nào là chụp hình Bảo, xin chữ ký Bảo, làm quen Bảo.... và không quên tặng Yến những cái liếc mắt "Thân thiện". Khi Hân bước xuống xe, cả trường bỗng im phăng phắc không một tiếng động. Cô bước hiên ngang vào trường, nhũng lời bán tán bắt đầu rộn lên:
- Trường mình có thầy đẹp trai vậy?
- Ông thầy ấy bảnh quá!!!
- Chắc là nhiều gái theo lắm..
- Đẹp trai qúa đi
Bla..bla..
Cô không để tâm gì, cứ vậy bước vào phòng hiệu trưởng. Trong phòng hiệu trưởng bàn ghế ngăn nắp, trên bàn có ghi bảng "Thầy Hiệu Trường: Rin" màu xanh, và trên chiếc ghế hiệu trưởng có một anh chàng khá điển tra đang chơi với mô hình xe mô tô??. Rin là cháu của bà Hoa, anh họ của Bảo, là người biết được thân phận thật của cô
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]