Những ngày sau trôi qua rất nhanh, Nhạc Quân Lỗi giải ngũ.
Ngày hắn giải ngũ, hắn liền trở lại biệt thự của Nhạc gia, Trầm Vân tự mình xuống bếp thay hắn ăn mừng.
"Quân Lỗi, dì làm những món ăn này đều là cha con nói con thích ăn, con nếmthử một chút xem!" Trầm Vân vui vẻ gắp thức ăn cho Quân Lỗi.
Nhạc Tĩnh Sinh cười với Trầm Vân nói: "Bà cứ để cho Quân Lỗi tự mình ăn thì được rồi, nó cũng không phải là đứa trẻ nữa a."
"Tôi là thật cao hứng mà!" Trầm Vân ngưng gắp thức ăn cho Nhạc Quân Lỗi.
"Quân Lỗi, chuyện ra nước ngoài chuẩn bị như thế nào rồi?" Nhạc Tĩnh Sinh quan tâm hỏi.
"Không sai biệt lắm, qua chút thời gian nữa liền đi được." Nhạc Quân Lỗi lạnhnhạt nói. Trước khi giải ngũ mấy tháng, hắn liền bắt đầu bắt tay vàochuẩn bị mọi thứ cho việc xuất ngoại du học.
"Con vừa mới giảingũ, lập tức lại muốn xuất ngoại du học, muốn chăm sóc tốt cho con mộtchút cũng không được." Nhạc Tĩnh Sinh cảm thán nói.
Trầm Vân cũng nói: "Cha con nói rất đúng, sau khi con ra nước ngoài, không biết bao lâu mới có thể thấy mặt một lần."
Nhạc Quân Lỗi trầm mặc.
"Đến Mĩ quốc, phải chăm sóc mình thật tốt, nhớ phải thường xuyên gọi điệnthoại về, chúng ta cũng sẽ đi thăm con." Nhạc Tĩnh Sinh tha thiết dặndò.
Ở trước mặt con trai, ông chỉ là một người cha hết lòng quantâm đến con trai, mà không phải là một vị tổng giám đốc của tập đoàn lớn luôn làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-su-co-van-de/2159613/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.