Dân chúng đứng ở bên ngoài công đường xem náo nhiệt vây kín xung quanhnha môn. Bên trong đám người có một vị nam tử trung niên, nhìn Huyệnthái gia trên công đường bắt chéo hai chân, trong lòng sinh ra vài phầnhứng thú, thầm nghĩ vài năm không gặp Tiếu huynh đệ, trình độ thẩm ánhình như ngày càng cao, khí thế làm quan cũng xuất ra rồi.
Chỉ tiếc năm đó mình ở Vạn Sơn, nhưng mà cũng may thân thích giới thiệulàm sư gia Phong Huyện. Nam tử trung niên cảm thấy Tiếu huynh đệ có chỗkhông đúng, nhưng không thể nói ra được chỗ nào.
Lúc này trên công đường, địa chủ Vương nhìn Huyện thái gia không dámtin. Nhưng mà bị người khác bóc ra việc xấu trong nhà, trong lúc nhấtthời nghẹn lời, xấu hổ đỏ bừng cả mặt.
Lúc trước chính mình cũng không muốn xâm phạm tức phụ, nhưng mà ngửithấy một hương vị dễ ngửi trên cổ tức phụ, sau đó mất tự chủ xâm phạm.
Lão bà địa chủ Vương nghe xong lời Huyện thái gia nói, giống như lãotăng ngồi thiền mặt không có biểu tình gì. Mà nhi tử địa chủ Vương hổthẹn, đỏ mặt cúi đầu. Lúc này tiểu Lưu thị mặc kệ, lập tức hét lên.
“Lão gia, oan uổng quá! Đại lão gia có chứng cớ gì có thể chứng minh làtiểu phụ hại chết Vạn thị chứ? Vạn thị chết có liên quan gì đến ta? Đạilão gia không có bằng chứng đừng có vô cớ oan uổng người tốt!”
Tiếu Sắc nhìn tiểu Lưu thị sống chết không nhận, lạnh lùng nói: “Ngườiđâu, mang nhân chứng và nguyên cáo vào!” Lúc này từ cửa hông công đường, một nha hoàn đi ra, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-quan-huyen-dau-dia-chu/56114/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.