Triệu Nhạc Quân hiểu rõ hiểu lầm của Sở Dịch đối với mình thì cũng không rảnh tức giận nhiều, chỉ chuyên chú đến chuyện ở Nhữ Nam và Nam Dương.
Mẫn gia tố cáo Hoắc Đình và Nam Dương Vương muốn phản, kỳ thật chính là hắt bát nước bẩn, khiến đế vương coi trọng bọn họ.
Ngày thứ hai sau khi Mẫn gia trình sổ con cáo trạng thì sổ con của Hoắc Đình và Nam Dương Vương cũng theo sát mà trình lên.
Hoắc Đình giận mắng Mẫn gia mưu mô nói quặng sắt kia nhiều như thế, nếu bọn họ vận chuyển sẽ khiến người chú ý. Gần đây vùng Nam Dương thậm chí còn không có thương đội đi qua, làm sao bọn họ cướp quặng sắt được!
Hắn tố cáo rằng Mẫn gia ghi hận chuyện trước đây nên tự đạo diễn, còn cướp ngược lại quặng sắt của Hoắc Đình. Có một đám bánh xe làm chứng cứ, nửa đường bọn họ còn tìm thấy quặng sắt Mẫn gia không kịp mang đi.
Nam Dương Vương bị liên lụy thì càng thêm vô tội, cả sổ con đều là khóc lóc, nếu ông ta mà ở trước mặt đế vương thì khẳng định đã nước mắt nước mũi tèm lem rồi.
Hai bên đều nói có sách mách có chứng, đế vương nhất thời cũng không rõ vụ kiện tụng này là thế nào.
Ông ta vốn đa nghi, gần nhất càng ngày càng ít nhẫn nại với đám võ tướng. Cuối cùng ông ta phái tâm phúc đến Nam Dương, muốn âm thầm điều tra Nam Dương Vương có tâm làm phản không.
Triệu Nhạc Quân giám thị hướng đi trong triều, nhẫn nại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ninh-truong-cong-chua/2472005/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.