"Sao bệ hạ còn chưa có động tĩnh gì, có người đi thúc giục chưa?"
Thái Úy đứng trên Kim Loan Điện nghiêng người nhìn ra bên ngoài đại điện, trong miệng đã lặp lại lời này lần thứ năm.
Bên ngoài cửa điện là một mảng nắng sớm tươi đẹp, nhưng chỉ mỗi đế vương là không thấy đâu khiến ông ta nôn nóng lại thầm hận đế vương làm việc không nên thân.
Hôm qua đế vương ở trong yến hội trúng mỹ nhân kế của Bắc Hồ nên cực kỳ hoang đường.
Nhưng ông ta là thần tử, đế vương muốn sủng hạnh ai, muốn thu ai vào hậu cung thì ông ta cũng chẳng thể nói được gì. Vốn dĩ cô công chúa người Hồ kia cũng muốn vào hậu cung. Nhưng đế vương vạn lần không nên đến muộn trong buổi nghị hòa với người Hồ này.
Như vậy đám người Hồ sẽ nghĩ thế nào chứ? Bọn họ sẽ nghĩ rằng đường đường thiên tử của Triệu Quốc lại bị một nữ nhân mê mệt tới độ mặt trời lên cao bằng con sào rồi còn chưa thức dậy sao
Thế thì uy nghiêm của Triệu Quốc ném đi đâu đây?!
Thái Úy oán trách đế vương, lại nhìn sang phía Nhị Vương Tử Bắc Hồ và phát hiện khóe miệng đối phương vẫn là nụ cười xảo quyệt kia. Đây là đắc ý chứ còn gì, hắn đắc ý khi có thể dùng một nữ tử hèn mọn mà đã mê hoặc được thiên tử của Triệu Quốc. Chỉ sợ việc nghị hòa hôm nay sẽ càng có nhiều điểm bất lợi cho bọn họ rồi.
Thái Úy thật sự chờ không nổi nữa nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ninh-truong-cong-chua/2471929/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.