Triệu Nhạc Quân một giấc ngủ đến nửa đêm thì tỉnh. Nàng mở mắt ra, bụng lộc cộc mà kêu một tiếng, cực kỳ rõ ràng vang lên trong đêm tối tĩnh lặng. Nàng sửng sốt hạ, có chút quẫn bách, cánh tay ép xuống ngực phát ra tiếng chấn động.
Sở Dịch thấp giọng cười ra tiếng.
"Chàng...... Tỉnh rồi sao?" Nàng nhấp nhấp môi, xấu hổ buồn bực mà giơ tay đánh hắn một cái.
Sở Dịch chậm rãi nghiêng người nhìn khuôn mặt không rõ ràng của nàng cười nói: "Bụng nàng kêu to thế có ai không tỉnh chứ?"
Sau khi nàng có thai thì thích nằm nghiêng ngủ, một chân gác lên người hắn mới thấy thoải mái hơn. Nhưng hắn thì khổ, không dám nhúc nhích vì sợ mình vô tình đè lên nàng và đứa nhỏ.
Lúc này Triệu Nhạc Quân ngồi dậy, thăm dò nhìn ra bên ngoài hỏi: "Có đồ ăn không?"
Khó có lúc nàng thèm ăn như đứa nhỏ.
Sở Dịch cũng theo đó xuống giường. Rất nhanh đèn đã sáng lên, hắn đi ra ngoài, một lát sau đã bưng một bát gì đó đi tới.
Nàng muốn xuống giường nhưng lại bị hắn đè lại để nàng ngồi trên giường còn mình thì cong lưng đút cho nàng: "Đây là dùng lúa để nấu, bên trong có thịt băm, hương vị cũng không tệ lắm."
Lúa sao? Triệu Nhạc Quân nghe thấy cái từ không quen thuộc này thì thăm dò nhìn trong chén: từng hạt to như hạt đậu dưới ánh đèn sáng lấp lánh, nàng thấy thứ trong chén tỏa một tầng ánh sáng, vừa mềm mại vừa tròn trịa!
Sở Dịch đút cho nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ninh-truong-cong-chua/2471846/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.