Tiệc tối vẫn chưa kết thúc, mọi người chén qua chén lại, ăn uống linh đình. Ngụy Vô Tiện xách một vò rượu, lặng lẽ ra khỏi sảnh tiệc, muốn tìm nơi nào yên tĩnh hơn một chút. Một vò rượu chẳng mấy chốc đã uống cạn, hắn đưa Trần Tình lên môi, thổi lên một khúc. Lam Tư Truy trông thấy hắn một mình rời khỏi sảnh tiệc liền dặn dò Cảnh Nghi tiếp khách xã giao rồi cũng lần theo Ngụy Vô Tiện chạy ra ngoài. Thấy bóng lưng cô tịch hoàn toàn tách biệt với ca múa náo nhiệt bên trong, Lam Tư Truy rảo bước tới sau lưng Ngụy Vô Tiện, chắp tay thi lễ:
"Ngụy Tiền Bối, lâu ngày không gặp, người vẫn khỏe ạ."
Ngụy Vô Tiện nghe thấy liền quay người lại, cười đáp:
"Tư Truy, sao lại khách sáo vậy rồi, lúc nhỏ còn toàn gọi Tiện ca ca. Ôn Ninh đâu?"
Ngụy Vô Tiện vừa nói vừa kéo cậu cùng ngồi xuống.
"Con cùng Ôn thúc về Kỳ Sơn lo chuyện an táng cho người trong tộc, mấy hôm trước Hàm Quang Quân truyền tin bảo con đến Lan Lăng, Ôn thúc về Di Lăng đợi con rồi."
Ngụy Vô Tiện nghe cậu nhắc tới Lam Trạm, lòng hơi chột dạ, không để ý sờ nhẹ đầu mũi:
"Hàm Quang Quân nhà ngươi sao lại không tới.... Hắn... Bận lắm sao?"
"Vâng! Hàm Quang Quân rất bận! Trạch Vu Quân bế quan, Lam Lão tiền bối trong người không khỏe, Hàm Quang Quân ngày nào cũng tới Lan thất điều trị cho người. Hơn nữa Hàm Quang Quân được các gia tộc đề cử làm Tiên đốc, mỗi ngày đều phải xử lý rất nhiều việc..."
"Tiên đốc?!"
Ngụy Vô Tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/176023/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.