Vân Thâm Bất Tri Xứ.
Xuân qua thu đến, khí trời thanh mát dần, chớp mắt đã lại tới mùa đông, tiểu công tử bé bỏng được yêu thương chiều chuộng nhất Cô Tô Lam thị cũng tròn một tuổi.
Tiểu Lam Giản là linh thai do ngọc quý hóa thành, thiên tư hơn người, thông minh lanh lợi vô cùng, bảy tháng tuổi đã bắt đầu bi bô học đứng, nay tròn một tuổi, không cần ai đỡ cũng có thể chập chững đi vài vòng quanh phòng, còn biết bập bẹ gọi "Cha".
Tĩnh thất.
Lễ Thôi nôi của tiểu Lam Giản, ngòai Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ, Lam Hi Thần cùng Lam Tư Truy, Lam Cảnh Nghi cũng tới góp vui. Trên sàn trải một lớp thảm nhung dày để bé con có thể tự do lăn bò khắp nơi mà không bị lạnh, xung quanh còn đặt rất nhiều món đồ nhỏ.
Lam Cảnh Nghi chỉ vò rượu rỗng trên đất, khóe mắt giật giật:
"Lễ Thôi nôi cũng đặt thứ này được sao?"
Ngụy Vô Tiện nhướn mi:
"Sao mà không được? Nhỡ Cún Con lại thích uống rượu thì sao?"
Nói rồi ôm tiểu Lam Giản đến bên thảm nhung, nhẹ nhàng đặt bé xuống.
"Cún Con, con xem này, ở đây có bao nhiêu đồ chơi, đây là đàn, đây là sáo, đây là tiêu, đây là kiếm, đây là sách, ồ..... Cún con, con nhất định đừng chọn sách nha! À, còn đây nữa, đây là Thiên Tử Tiếu!!"
Ngụy Vô Tiện vỗ vỗ tay đứng dậy lùi ra xa rồi ngồi xổm xuống nhìn tiểu Lam Giản, miệng không ngừng nói:
"Cún Con, chọn một thứ con thích đi!"
Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi cũng vây xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/1599521/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.