Cô Tô.
Trấn Thải Y.
Kim Lăng và Giang Trừng cùng đến Cô Tô tham gia lễ Đầy tháng của tiểu Lam Giản, một đường bôn ba mệt nhọc, đến được trấn Thải Y, hai người tạm thời dừng ở một quán trọ nghỉ ngơi, sửa soạn trước khi lên núi.
Giang Trừng men theo kí ức dẫn Kim Lăng tới một gian khách phòng, mở cửa, chậm rãi bước vào bên trong, nhìn ngắm xung quanh một lượt.
Kim Lăng nhìn cậu mình hơi khác lạ, trong lòng nghi hoặc, hỏi:
"Cậu, người đang nhìn gì vậy?"
Giang Trừng thở dài, chậm rãi đến bên giường, hạ người quỳ xuống nhìn lên giường, rõ ràng trên đó chẳng có thứ gì mà ánh mắt hắn lại ánh lên vẻ ôn hòa Kim Lăng chưa từng thấy bao giờ.
"Nơi này, là nơi cha con và mẹ con gặp nhau lần đầu......"
(?? Trừng của tui.....)
"Sao ạ!"
Kim Lăng khựng người, hai ba bước chạy tới cạnh Giang Trừng, túm lấy cánh tay hắn giọng nói run rẩy:
"Cậu, cậu nói....."
Giang Trừng lại thở dài nhấc tay khẽ vuốt đầu Kim Lăng, cười khổ:
"Mười sáu năm trước...... À không đúng, qua một năm nữa rồi, mười bảy năm trước, ta và mẹ con, còn có Ngụy Vô Tiện đến Cô Tô nghe giảng, chính tại gian khách phòng này, mẹ con từng ở chính gian phòng này."
Trong kí ức của Kim Lăng, hình bóng của cha và mẹ đã hoàn toàn mờ nhạt, thậm chí đến dáng vẻ, tính cách,.... của hai người nó đều không biết, mười sáu năm qua đi, dù ở Kim gia hay ở Giang gia, chuyện của cha mẹ nó luôn là chủ đề đau thương không ai muốn nhắc lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/1599513/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.