Kì học của Lam thị kết thúc, Kim Lăng và Âu Dương Tử Chân cùng đệ tử các thế gia khác cũng chuẩn bị xuống núi ra về, cả đám đều lưu luyến không nỡ, Ngụy Vô Tiện đành an ủi:
"Mấy ngày nữa đến hội săn Thanh Hà là chúng ta lại gặp lại rồi."
Ngày sáu tháng mười.
Thanh Hà.
Bất Tịnh Thế.
Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ cùng người Lam gia tới Thanh Hà, Nhiếp Hoài Tang đích thân dắt Trần Tử Bội và môn sinh Nhiếp thị ra Bất Tịnh Thế nghênh đón.
Trời tối, trong sương phòng, Ngụy Vô Tiện kéo kéo tay áo Lam Vong Cơ:
"Lam Trạm, đây là lần thứ ba chúng ta cùng ở lại Bất Tịnh Thế nhỉ."
Lam Vong Cơ đáp:
"Ừ."
Ngụy Vô Tiện xòe tay đếm.
"Lần đầu tiên là khi chúng ta tới Nhạc Dương tìm Âm Hổ Phù, rồi bắt được Tiết Dương giải tới đây, lần thứ hai là sau khi Xạ Nhật Chi Chinh kết thúc, ta nhớ hôm đó ngươi và ta còn đánh nhau một trận."
Lam Vong Cơ trả lời:
"Ta chỉ muốn thử thăm dò linh lực của ngươi."
Ngụy Vô Tiện cười:
"Ta biết! Lúc đó ta vừa thoát khỏi Loạn Táng Cương, ai nói gì cũng không nghe, còn hiểu nhầm ý tốt của ngươi, ây...... lúc đó, ngươi thực sự nên đánh ngất ta rồi đưa về Vân Thâm Bất Tri Xứ nhốt lại....."
Hắn càng nói, sắc mặt Lam Vong Cơ càng kém, nhớ đến khi đó Ngụy Vô Tiện mất đi kim đan lại bị ném xuống Loạn Táng Cương, chắc chắn phải chịu khổ cực vô cùng.....
"Ngụy Anh........ năm đó ngươi ở Loạn Táng Cương...... "
"Hử?"
Lam Vong Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/1599506/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.