Rằm tháng Tám
Vân Thâm Bất Tri Xứ
Vừa sáng sớm Ngụy Vô Tiện đã bị Lam Vong Cơ lôi ra khỏi ổ chăn, lại mơ màng được rửa mặt chải đầu cho. Ngụy Vô Tiện mềm oặt như bị rút xương dựa vào Lam Vong Cơ, mặc y sửa soạn.
Lúc tỉnh táo mới phát hiện Lam Vong Cơ đã thay cho hắn một bộ bạch y thêu hình vân mây, ống tay buông dài, đai lưng mỏng mảnh, vạt áo bay bay.
Mười mấy năm chưa mặc lại bạch y khiến hắn nhìn bản thân mình mà có chút không quen....
Sửa soạn xong xuôi ngồi trên giường, một tay chống cằm nhìn Lam Vong Cơ đang tự rửa mặt chải đầu, Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ, Lam Trạm đúng là có vẻ ngoài quá hoàn hảo, nhìn thế nào cũng thấy đẹp, càng nhìn càng thấy đẹp!
Ngày thường khi hắn vẫn ngủ, Lam Trạm đã tới Lan thất giảng bài cho đám tiểu bối từ sớm rồi, đây là lần đầu tiên chứng kiến y chải đầu vấn tóc, sửa soạn quần áo.
Lam Vong Cơ vốn mang khí chất thanh lãnh khiến người khác luôn có cảm giác chỉ dám đứng từ xa ngước lên, không thể tiếp cận. Thế nhưng Ngụy Vô Tiện lại bị chính loại khí chất này mê hoặc, không nhịn được mà ghé sát tới trước mặt y, duỗi tay chỉnh vạt áo cho y, vuốt nhẹ lọn tóc trên đầu y, cất tiếng:
"Lam Trạm, ta cột tóc cho ngươi có được không?"
Đáy mắt Lam Vong Cơ xẹt qua tia kinh ngạc nhưng nhiều hơn là vui vẻ, y cúi đầu nhìn vào mắt Ngụy Vô Tiện, khóe miệng cong cong:
"Được."
Lam Vong Cơ rất phối hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/1599502/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.